Hậu phẫu thuật được chăm sóc chu đáo, sắc mặt Lâm Ngọc Nghi tốt hơn trước rất nhiều, thấy bà khỏe mạnh, Khương Ý phấn khởi nói:
“Mẹ, con tới đón mẹ về nhà đây.”
“Ừ, hai đứa vất vả quá, đi làm về còn phải tới chăm lo cho mẹ nữa.”
Thái độ của bà đối với Tần Thanh Tiêu không nóng không lạnh, chỉ là xã giao mà thôi. Anh có thể cảm giác được đổi lại một người khác thì bà cũng sẽ cư xử như vậy.
Hôm nay Tần Thanh Tiêu đi chiếc Mercedes màu đen đơn giản, Khương Ý thấy anh hình như rất chú trọng tới chất lượng của mấy thứ bên trong xe, ghế mềm mại, chỗ tựa lưng cũng thoải mái, rất phù hợp cho cô đánh một giấc.
Tối qua hai người ở trên giường lăn lộn khá lâu, buổi sáng Khương Ý còn dậy sớm nên tới lúc này mắt đã mỏi, vừa lên xe chưa lâu liền ngủ gật.
Tần Thanh Tiêu cẩn thận điều chỉnh ghế cho cô, không khí giữa anh và bà Lâm hơi kỳ quặc, bởi vì cả đoạn đường dài từ bệnh viện về nhà, chẳng ai mở miệng nói chuyện cả.
Mãi tới khi chuẩn bị xuống xe, bà mới hỏi anh một câu:
“Cậu nghĩ sao về con gái tôi? Là thật lòng à? Có tính tới chuyện tương lai chưa?”
Tần Thanh Tiêu lặng người.
Hiện tại anh và Khương Ý đều giữ suy nghĩ tới đâu hay tới đó, nếu hỏi tương lai thì anh chưa trả lời được, chỉ chắc chắn một điều:
“Tuy còn chưa tới mức yêu sâu đậm, đòi sống đòi chết vì nhau, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470232/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.