Bởi vì cắm quá sâu, hạ thân Khương Ý truyền tới cảm giác hơi đau. Chẳng qua cảm giác này rất nhanh đã biến mất, thay vào đó, cả người cô cũng như có một luồng điện nhỏ chạy qua, tê rần, đầu óc trở nên mơ màng.
Hai người dính chặt lấy nhau, không ngừng va chạm.
Tần Thanh Tiêu đan mười ngón tay vào tay Khương Ý, cúi đầu hôn lên khuôn mặt ửng hồng ngọt ngào của cô.
Trong đầu anh vào giây phút ấy chỉ có không, chỉ muốn yêu cô, muốn cơ thể này thuộc về mình cô.
“Khương Ý, a… sướng quá, em làm anh phát điên mất!”
Người đàn ông mở miệng nói ra những lời khiến Khương Ý xấu hổ, anh ngày càng mạnh bạo hơn, vừa thúc hông vừa nói:
“Khít thật! Chết tiệt, anh muốn bắn vào trong tiểu huyệt mềm mại này… a… được không? Anh bắn vào trong nhé?”
“Ư… Đừng…”
Cho dù cô có uống thuốc tránh thai hàng ngày thì cũng không đảm bảo được 100%!
“Bắn, bắn ra ngoài đi… hức…”
Khương Ý bị anh làm cho rã rời tay chân, miệng nỉ non cầu xin:
“Đừng… bên trong… ưm…”
Cô đã nói không thành lời bởi tốc độ chạy nước rút của người đàn ông, ngay lúc cô cảm giác được mình sắp lên đến đỉnh, bên dưới bỗng nhiên trống rỗng.
Tần Thanh Tiêu rút vật cứng ra khỏi tiểu huyệt ướt nhẹp, sau đó ôm eo cô, để cô lật úp xuống.
“Nâng mông lên, đúng rồi, ngoan lắm.”
Giọng anh trầm thấp dễ nghe, từ khuôn mặt đến thân hình cũng đều là cực phẩm.
Mồ hôi chảy từ cổ xuống cơ ngực săn chắc của anh, đi xuống vùng bụng sáu múi đẹp mắt.
Cự căn sưng đỏ khẽ giật, đỉnh đầu tràn ra một chút dịch thể vì hưng phấn, gân xanh bên trên thân gậy cũng không ít.
Nhiều lần Khương Ý đã tự hỏi sao cô có thể chịu được cái thứ này ma sát lâu như vậy!
Khương Ý nửa nằm trên giường, mông bị người đàn ông nắm chặt. Anh kéo hai cánh hoa hồng hào ra, hung hăng tiến vào từ phía sau.
“A…”
Mỗi lần rút ra rồi cho vào như vậy, Khương Ý đều có cảm giác hơi trướng.
Tư thế hiện tại khiến cho cự căn thâm nhập hoàn toàn đến tận gốc rễ, bụng phẳng của Khương Ý bị đội lên, có chút bóng dáng của thứ thô to kia.
Cô run rẩy nắm chặt ga trải giường, thở hổn hển, miệng lưỡi có chút khô.
Tần Thanh Tiêu thấy cô khó chịu liền nghiêng mình, với tay lấy bình nước trên bàn cạnh giường tới.
“Bé ngoan, uống nước đi rồi chúng ta làm tiếp.”
“Làm… làm nhanh một chút, phải đến công ty…” Mí mắt Khương Ý nặng trĩu, cô cố gắng nói.
Tần Thanh Tiêu tạm dừng để tiếp nước cho cô, tay anh đặt trên tấm lưng trắng mịn khẽ vuốt ve:
“Không sao, hôm nay tôi không có lịch trình gì đặc biệt, công việc của em đã có quản lý lo.”
Cô nuốt nước miếng, bỗng nhiên thấy có điềm chẳng lành:
“Như vậy… không ổn đâu?”
Nơi đó của anh cứng và nóng, lúc nằm trong tiểu huyệt còn không chịu yên phận, thỉnh thoảng lại giật nhẹ.
Tần Thanh Tiêu vỗ vào mông cô một cái rồi cười:
“Sao không ổn? Cô ấy còn rất vui vì nhận được tiền lương gấp đôi bình thường nếu làm việc thay em đấy.”
“Anh, anh trả?”
“Không thì sao? Em nghĩ cô ấy làm miễn phí à? Gấp đôi tiền tăng ca bình thường đó. Em đã yên tâm chưa?”
Vừa hỏi, người đàn ông vừa nắm lấy mông cô rồi lắc lư thân mình, nhẹ nhàng ma sát tiểu huyệt của cô.
“Em xem nó kẹp chặt lấy anh này, rõ ràng nó cũng rất muốn.”
“Không phải vậy!” Khương Ý ngượng ngùng lắc đầu.
Để chứng minh lời mình nói, Tần Thanh Tiêu hơi lui về sau một chút, cự căn vừa chuẩn bị rời khỏi hoa huyệt thì hai bên vách tường bỗng nhiên co rút dữ dội, giống như không muốn để cho anh đi.
“Thấy chứ?”
“Tần Thanh Tiêu, anh…!” Cô thật sự không còn gì để nói, chỉ biết hung hăng quay đầu trừng anh.
Năm ngón tay của Tần Thanh Tiêu đặt trên mông cô, dùng sức bắt cái mông căng tròn ấy, bóp chặt rồi đỉnh hông liên tục, không cho người dưới thân có cơ hội phản kháng.
Lần nào Tần Thanh Tiêu cũng điên cuồng quấn lấy cô, không cho cô đi làm là sao vậy?
“Đồ… không có… lương, lương tâm… hu hu…”
Khương Ý bị anh đâm nhiều tới nỗi phát khóc, cảm giác vô cùng phức tạp, nửa sung sướng nửa ấm ức, vừa muốn vừa không.
Hai người họ có sở thích khác nhau, gu thẩm mỹ cũng sẽ đối lập, nhưng khi làm tình thì vô cùng phù hợp.
Tần Thanh Tiêu cảm giác hai người họ sinh ra là dành cho nhau vậy.
Người đàn ông bỗng nhiên tăng tốc nhanh hơn, đâm mạnh liên tiếp khiến cơ thể cô trượt về phía trước.
“Khương Ý, anh sẽ bắn vào trong.”
Anh hít sâu một hơi, hung hăng ra vào, bởi vì anh dùng lực quá mạnh, tiếng rên của Khương Ý kẹt lại trong cổ họng. Cô chỉ có thể nắm chặt chăn trên giường, hé miệng thở dốc.
Mãi đến khi cô sắp không chịu nổi nữa, Tần Thanh Tiêu đột nhiên dừng động tác, đem vật cứng chôn sâu trong hoa huyệt rồi ghì chặt lấy hông cô.
Khương Ý có thể cảm nhận được phân thân anh đang co giật và phun ra vô số bạch dịch, bởi vì quá đầy, thậm chí một phần nhỏ còn tràn ra ngoài, nhỏ xuống ga trải giường.
Phản ứng đầu tiên của Khương Ý chính là buồn rầu vì làm bẩn chăn ga gối nệm, cô chỉ vừa mới giặt chúng vào hôm qua thôi đấy!
Tần Thanh Tiêu rút phân thân ra, Khương Ý liền vội vàng đưa tay che nơi đó, sợ càng nhiều bạch dịch sẽ rơi xuống chăn nệm.
Người đàn ông nhìn thấy tư thế này của cô thì hiểu lầm:
“Em sợ rơi mất mấy thằng con của anh à?”
“Đừng có đùa, anh làm bẩn giường rồi…” Khương Ý hít sâu một hơi, vẫn giữ nguyên tư thế nửa nằm úp của mình: “Lấy khăn giấy tới đây nhanh lên!”
“Khụ…”
Tần Thanh Tiêu sờ mũi, gấp gáp xoay người sang bên cạnh lấy khăn giấy cho cô xử lý.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]