“Trong đầu anh chỉ biết nghĩ tới mấy thứ bậy bạ thôi à?”
Khương Ý dùng hai tay nhéo khuôn mặt đẹp trai của anh, kéo kéo.
“Vì anh thích em quá đó chứ? Nếu là bình thường thì nhu cầu của anh không cao đến vậy đâu.”
Vừa nói, người đàn ông vừa úp mặt vào ngực của cô, nơi này mùi thơm nhất, cũng rất mềm mại.
Khương Ý luồn tay vào tóc anh, có chút buồn cười:
“Đừng đùa nữa, ăn cơm trước đi.”
“Anh vẫn chưa đói lắm.” Người đàn ông dùng cả hai tay ôm siết cô vào lòng: “Ăn em trước được không?”
Cô còn chưa kịp từ chối, anh đã dùng sức bế cô lên, thả cô ngồi trên bàn đá cẩm thạch chắc chắn.
Một chân cô gác lên vai anh, chân còn lại buông thõng xuống, tư thế vô cùng xấu hổ.
Vừa mới được Khương Ý chấp nhận, Tần Thanh Tiêu vẫn còn đang trong trạng thái sung sức và hăng hái, hễ có thời gian là lập tức ôm ấp, hôn cắn, hai người họ như hình với bóng vậy.
Tần Thanh Tiêu đưa mặt đến gần, hôn lên môi cô.
Mùi hương nam tính tràn ngập khứu giác của Khương Ý, cô bị anh giữ gáy nên không nhúc nhích được, chỉ có thể để mặc anh càn quấy, đôi môi mềm bị anh hôn tới mức hơi sưng lên.
“Thanh Tiêu… ưm… anh… anh làm nhiều không sợ gãy à?”
“Nó không có xương, sẽ không gãy đâu.”
Cùng lắm thì mỏi cơ không lên được trong một thời gian ngắn thôi.
Tần Thanh Tiêu vừa nói vừa chui vào trong váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470228/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.