“Trong đầu anh chỉ biết nghĩ tới mấy thứ bậy bạ thôi à?”
Khương Ý dùng hai tay nhéo khuôn mặt đẹp trai của anh, kéo kéo.
“Vì anh thích em quá đó chứ? Nếu là bình thường thì nhu cầu của anh không cao đến vậy đâu.”
Vừa nói, người đàn ông vừa úp mặt vào ngực của cô, nơi này mùi thơm nhất, cũng rất mềm mại.
Khương Ý luồn tay vào tóc anh, có chút buồn cười:
“Đừng đùa nữa, ăn cơm trước đi.”
“Anh vẫn chưa đói lắm.” Người đàn ông dùng cả hai tay ôm siết cô vào lòng: “Ăn em trước được không?”
Cô còn chưa kịp từ chối, anh đã dùng sức bế cô lên, thả cô ngồi trên bàn đá cẩm thạch chắc chắn.
Một chân cô gác lên vai anh, chân còn lại buông thõng xuống, tư thế vô cùng xấu hổ.
Vừa mới được Khương Ý chấp nhận, Tần Thanh Tiêu vẫn còn đang trong trạng thái sung sức và hăng hái, hễ có thời gian là lập tức ôm ấp, hôn cắn, hai người họ như hình với bóng vậy.
Tần Thanh Tiêu đưa mặt đến gần, hôn lên môi cô.
Mùi hương nam tính tràn ngập khứu giác của Khương Ý, cô bị anh giữ gáy nên không nhúc nhích được, chỉ có thể để mặc anh càn quấy, đôi môi mềm bị anh hôn tới mức hơi sưng lên.
“Thanh Tiêu… ưm… anh… anh làm nhiều không sợ gãy à?”
“Nó không có xương, sẽ không gãy đâu.”
Cùng lắm thì mỏi cơ không lên được trong một thời gian ngắn thôi.
Tần Thanh Tiêu vừa nói vừa chui vào trong váy ngủ của Khương Ý, cô sợ hết hồn, hai chân khép chặt, vội vàng dùng tay đè đầu anh lại:
“Anh làm gì thế?”
“Chào hỏi em của em.”
Đây là lần đầu tiên Tần Thanh Tiêu muốn “dùng lưỡi” khi quan hệ, buổi tối thì cô còn gắng gượng cho qua, nhưng đang ban ngày ban mặt, trời sáng trưng ra đấy, ngại chết!
Khương Ý dùng bắp đùi kẹp cổ Tần Thanh Tiêu, cách một lớp quần lót mỏng manh, hơi thở của anh phả vào nơi đó làm cô phát run:
“Chui ra, nhanh lên! Anh mà làm bừa… a…”
Tay của anh đã sờ vào tới bên trong quần lót, nhẹ nhàng mơn trớn.
Tần Thanh Tiêu đắc ý khi còn chưa bắt đầu, nơi đó của cô đã ướt.
“Em ướt chỉ vì anh hôn em à?”
Khương Ý nửa nằm nửa ngồi trên bàn, xấu hổ mặt đỏ bừng.
Do những ngày này Tần Thanh Tiêu liên tục thể hiện tình ý với cô, còn cùng cô lăn giường đều đặn, mỗi lần tới gần anh cô sẽ có phản ứng, sao có thể trách cô được?
Ngón trỏ của người đàn ông đặt bên ngoài lối vào, trượt lên trượt xuống, thỉnh thoảng đầu ngón tay lại đâm nhẹ vào trong, như có như không.
Khương Ý cắn chặt răng không dám phát ra tiếng, chỉ có thể hít thật sâu để kiềm chế.
“Đừng nghịch nữa, Thanh Tiêu, sẽ lại trễ làm mất!”
Tuần trước trễ hai lần, cô đã thấy áy náy lắm rồi.
Tần Thanh Tiêu mặc kệ cô nói gì, chỉ chuyên tâm làm việc của mình.
Quần lót của cô nhanh chóng rơi xuống sàn, nửa dưới hoàn toàn phơi bày trước mắt anh, dưới ánh nắng nhạt, tiểu huyệt màu hồng phấn đang phun ra nuốt vào ngón tay thon dài của người đàn ông, mật dịch theo động tác ngày càng nhanh của anh chảy ra, dính đầy tay anh và bên đùi cô.
Khương Ý nhắm chặt mắt, cả người cứng đờ lại.
Cô vừa mới nghĩ ít ra anh không dùng tới lưỡi thì giữa hai chân truyền tới cảm giác mềm mềm, trơn trơn.
Tần Thanh Tiêu thật sự… thật sự dám hôn nơi đó của cô!
“A, không… bẩn lắm!” Khương Ý ngại ngùng hất chân, bị tay anh giữ lại.
Đầu lưỡi tiến vào trong lỗ nhỏ thăm dò, như một tiểu quỷ nghịch ngợm, hết đâm bên này lại đâm bên kia, phá phách khắp nơi.
Cả người Khương Ý run run, cô không chịu nổi, nhanh chóng mềm nhũn dưới sự kích thích to lớn này.
Qua một lúc vui vẻ, Tần Thanh Tiêu bỗng nhiên cho cả hai ngón tay vào trong tiểu huyệt của cô, lưỡi thì di chuyển lên hạt đậu nhỏ, cảm giác vừa căng vừa dễ chịu khiến cô kêu rên:
“Không, không được đâu, hức…”
Quá nhiều khoái cảm đánh úp tới cùng lúc, cô khó nhịn mà ngửa cổ thở hắt ra một hơi.
“A…”
Tần Thanh Tiêu có cảm giác thỏa mãn khi làm cho Khương Ý sung sướng, hai ngón tay không ngừng xoay tròn, vuốt ve vách thịt mềm của cô.
Độ đàn hồi co giãn của hoa huyệt thật sự rất tuyệt, vừa khít hai ngón tay anh, nhưng lúc cần thiết thì cũng vừa khít với vật cứng dưới thân anh.
“Em thích tay anh hay là lưỡi anh hơn?” Tay anh miết nhẹ lên vách thịt: “Thích cái nào hơn? Hửm? Không nói à? Vậy anh dừng lại.”
“Ưm…” Khương Ý bị trêu có chút tức giận: “Thích… đều thích…”
“Ngoan lắm.”
Càng trêu đùa cô, nơi đó của anh càng trướng đau hơn.
Anh không nhịn nổi, vội vàng kéo khóa quần rồi kéo Khương Ý lại gần mình. Bởi vì phần dạo đầu suôn sẻ, cự căn trực tiếp thâm nhập hoa huyệt mà không gặp bất kỳ khó khăn nào, một lần vào tới nơi sâu nhất.
“Ưm…” Mười ngón chân Khương Ý cong lại, xấu hổ nói: “Thanh Tiêu, về giường được không? Ở trên bàn… A…”
Còn chưa nói xong anh đã đẩy hông di chuyển, hung hăng sáp nhập vào tiểu huyệt trơn ướt.
“A… Bảo bối…” Tần Thanh Tiêu nâng hai bắp đùi của Khương Ý trên tay, cơ hông mạnh mẽ hoạt động, không cho cô cả cơ hội thở dốc.
“Ư… Nhẹ, nhẹ một chút… Thanh Tiêu, anh nhẹ… thôi… a…”
Người đàn ông này giống như cắn thuốc, không hề có chút chậm lại, cứ thế hung hăng mà làm cô.
Có lẽ vì bây giờ mối quan hệ của họ không còn căng thẳng nữa, Khương Ý cũng thả lỏng bản thân hơn, phóng túng mà rên rỉ:
“A… Sâu quá, không… không được rồi… em không ổn rồi… hức…”
Bởi vì nửa ngồi nửa nằm trên bàn đá cẩm thạch nên cảm giác có chút mỏi, Khương Ý hít hít mũi tỏ ý khó chịu:
“Thanh Tiêu… Em muốn về giường…”
“Được.”
Lần này, anh nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể của Khương Ý, dùng phương thức như trước kia bế cô về giường.
Vừa tới phòng ngủ, Tần Thanh Tiêu đã nghiêng người tới trước, thả cô nằm xuống, sau đó theo quán tính mà đè lên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]