Khương Ý ở cùng với mấy đồng nghiệp nữ, cô thao thức cả đêm không ngủ được, trong đầu chỉ toàn suy nghĩ về những lời Tần Thanh Tiêu nói.
Sáng ngày thứ hai, mọi người tổ chức leo núi.
Bởi vì địa hình ở khu vực này khá phức tạp, một bên đồi núi một bên là biển hồ nên thu hút cực nhiều khách du lịch.
Khương Ý cảm thấy không khỏe lắm, cũng không có hứng thú nên đứng trước cửa nhìn từng người một rời đi, cô định dạo quanh quanh mấy điểm du lịch rồi mua chút quà cho mẹ.
Lúc này, không biết là ai hỏi thăm Hàn Khúc và Khương Di, sau đó một đồng nghiệp bảo:
“Sáng sớm nay Hàn Khúc đã về trước rồi, bạn gái cậu ta cũng theo cùng.”
“Có lẽ bị sếp cách chức ngay trước mặt mọi người nên Hàn Khúc cảm thấy nhục nhã đó, nhân lúc mọi người còn ngủ mà cuốn gói rời đi luôn.”
Khương Ý đứng ở cửa khách sạn, nghe đồng nghiệp bàn tán lung tung về phó giám đốc và đứa em gái cùng cha khác mẹ kia.
Qua một lát, mọi người lục tục rời đi.
Khương Ý ngẩng đầu tìm kiếm bóng dáng của người đàn ông họ Tần kia. Nhưng tại sao phải tìm anh ta? Không biết nữa, cô… chỉ là vô thức làm vậy.
Cả một ngày dài, dù cô có cố gắng thế nào, khuôn mặt mang theo chút ưu sầu của Tần Thanh Tiêu khi bị cô từ chối vẫn xuất hiện trước mắt.
Điều khiến Khương Ý buồn bực là, mãi cho đến khi lên máy bay trở về Nam Thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470224/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.