Sau vài ly bia, mọi người đã quên đi chuyện của Hàn Khúc với Khương Di. Ai nấy đều ngà ngà say, chỉ lo tập trung vui chơi ca hát.
Trong một góc bãi biển, năm sáu người đàn ông đứng trên mỏm đá cao, dùng đèn pin công suất lớn chiếu rọi xuống, dưới nước cũng có sẵn vài người đang mặc áo bơi chờ đợi.
Khương Di run cầm cập bị họ đẩy tới sát bên cạnh mỏm đá kia, nhớ tới thảm cảnh của Khương Ý sáng nay, cô ta òa khóc nức nở:
“Không, không, đừng động vào tôi! Các người đang làm gì vậy? Tôi không có làm gì sai, sao có thể đối xử với tôi như thế? Tôi sẽ kiện, kiện các người… Á!”
Cô ta còn chưa la hét xong, cả người đã chao đảo, rơi ầm xuống.
Bùm.
Bởi vì là ban đêm, nước biển vô cùng lạnh lẽo.
Dưới sự sợ hãi, Khương Di căn bản không thể bơi được. Cô ta ngụp lặn mấy lần, tay chân quơ quào khắp nơi, uống không biết bao nhiêu là nước, tiếng kêu cứu cũng chẳng thể thành lời.
Lúc Khương Ý bị chuột rút, cô đã vùng vẫy trong tuyệt vọng như vậy.
Ít nhất Khương Di biết những người bên cạnh sẽ cứu cô ta, cô ta không sợ chết.
Nhưng nỗi kinh hoàng khi phải vật lộn với nước biển lạnh băng và sự khó chịu khi bị sóng đập vào người không phải là thứ có thể dễ dàng tiếp nhận.
Chờ đến khi Khương Di sắp chìm hẳn, mấy người đàn ông nhanh chóng vớt cô ta lên bờ.
Sau đó, khi Khương Di vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470222/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.