Chương trước
Chương sau
Tuy rằng rất nhiều người đăng ký tham gia chuyến du lịch miễn phí của công ty nhưng số lượng vé phát ra có hạn, cuối cùng bên trên chỉ chọn năm mươi nhân viên có biểu hiện xuất sắc nhất.

Khương Di là thực tập sinh, đương nhiên không có phần. Cô ta khóc lóc ỉ ôi với Hàn Khúc, náo loạn hồi lâu, dùng hết nước mắt trong cơ thể để mè nheo với hắn.

“Được rồi, tôi sẽ mua vé cho em, đừng khóc nữa.”

Mười mấy năm nay, không ngày nào Khương Di không bị mẹ mình tiêm nhiễm vào đầu những suy nghĩ bị hại, rằng bản thân là đáng thương, là Khương Ý cướp mất cha của cô ta, khiến cô ta lớn lên trong khổ sở. Cho đến bây giờ, cô ta vẫn luôn tin như vậy.

Nghe nói Khương Ý được cấp trên đặc cách, chẳng phải tăng ca gì, cô ta sao có thể nuốt trôi cục tức đây?



Vì để Khương Ý vui, Tần Thanh Tiêu đưa cô đi mua vài bộ quần áo mới, nào ngờ cô chỉ chăm chăm muốn mặc bikini.

Nhìn bộ đồ bơi hai mảnh màu đen hở hang trên tay Khương Ý, anh lạnh giọng:

“Tôi nhớ em không thích những thứ như vậy.”

“Trước đây thôi.”

Ba chữ đơn giản này đã thể hiện rõ, Khương Ý khác rồi. Cô muốn thoát khỏi hình tượng thục nữ quê mùa, thiếu sức hấp dẫn kia.

Thanh xuân ngắn ngủi, cô cần phải làm đẹp cho bản thân, trở nên tự tin hơn, độc lập hơn.

“Lấy cái này đi.” Khương Ý quyết tâm mua bộ bikini hai mảnh kia.

Sắc mặt Tần Thanh Tiêu vô cùng kém:

“Tôi cảm thấy nó không hợp với em.”

“Sao có thể không hợp?” Khương Ý bất bình: “Dáng người tôi cũng đâu kém!”

Gần đây được anh chăm sóc cẩn thận nên còn tăng vài cân, nhìn rất vừa vặn, chỗ lồi chỗ lõm rõ ràng.

Tần Thanh Tiêu chấp nhận để Khương Ý làm đẹp, muốn yêu chiều cô, nhưng mặc đồ bơi hai mảnh thì đẹp quá mức cần thiết. Trong công ty bao nhiêu đồng nghiệp nam còn đang độc thân! Nhìn hai mảnh vải mỏng trên tay cô, anh thậm chí đã mường tượng ra được cảnh tượng cô bị mấy tên khốn kia vây quanh tán tỉnh.

Mặc kệ Tần Thanh Tiêu nói gì, Khương Ý vẫn mua bikini và hai bộ váy để ra biển chụp ảnh.

Trước đêm khởi hành, Tần Thanh Tiêu bỗng nhiên lên cơn đè cô ra giường.

Ban đầu Khương Ý cũng không nghĩ nhiều, bởi vì đi ba ngày hai đêm nên có lẽ Tần Thanh Tiêu muốn làm bù, ai ngờ lúc hăng say nhất, anh dùng sức mút mạnh lên cổ cô.

“Tần Thanh Tiêu, dừng lại!”

Hơi thở của người đàn ông trở nên nặng nề, anh vừa hôn liếm bờ vai gầy tinh tế, vừa thúc mạnh vào tiểu huyệt trơn ướt.

Khương Ý bị tấn công cả trên cả dưới, có chút khó thở, cô gấp gáp đẩy anh:

“Đừng, để lại dấu… ưm… làm sao tôi mặc bikini được hả?”

Cô hỏi xong mới ngớ ra, biết Tần Thanh Tiêu cố tình, vừa tức giận vừa buồn cười:

“Anh, đồ trẻ con!”

“Em mặc thì mặc, có vấn đề gì đâu? Hửm?”

Vật cứng không ngừng cọ xát vào lỗ nhỏ, làm cô cong cả ngón chân lên, cảm giác sung sướng dần lan ra khắp toàn thân, sống lưng cũng tê dại. Anh ra vào đều đặn, chậm rãi đưa cô lên đỉnh cao của dục vọng.

Tiếng cằn nhằn của Khương Ý dần dần biến mất, thay vào đó là âm thanh rên rỉ đứt quãng.

Khương Ý muốn mặc đồ bơi anh không cấm, nhưng anh để lại vô số vết hôn đỏ hồng trên cơ thể cô. Như vậy, người khác sẽ biết cô đã có bạn trai.

Người ta nói thức đêm mới biết đêm dài, quả thật không sai chút nào.

Mỗi khi lên giường, Tần Thanh Tiêu chưa bao giờ buông tha cho cô quá dễ dàng. Không làm cô mỏi chân kêu khóc anh sẽ không chịu nổi.

Khương Ý tức giận cắn vào vai Tần Thanh Tiêu, dùng sức thật mạnh.

“Em là chó à?” Tần Thanh Tiêu bị đau thì càng thấy kích thích hơn, miệng nói vậy, bên dưới thì không ngừng thúc sâu vào, thâm nhập đến tận cùng.

“Ưm… anh, anh cũng làm vậy còn gì…”

Bị anh đè ép thô bạo, cô không nhịn nổi, than ra tiếng:

“Nhẹ, anh nhẹ thôi!”

“Đau?”

“Không phải, hơi… hơi trướng…”

Tần Thanh Tiêu cúi đầu, khuôn mặt tuấn mỹ trở nên vô cùng quyến rũ, ánh mắt nhuốm đầy lửa dục. Mồ hôi tích trên trán anh, làm ướt những sợi tóc mềm mại. Mùi hương nam tính xen lẫn hương sữa tắm ngọt ngào của cô, thân thể hai người dính chặt lấy nhau, không một kẽ hở.

Anh đưa tay sờ vào hạt đậu nhỏ bên dưới, ngón giữa miết nhẹ:

“Mãi vẫn không thể khiến nó thích ứng được, tôi phải cố gắng thêm chút nữa nhỉ?”

“Ư… đừng xoa, cái tay của anh sao có thể hư như vậy hả?”

Khương Ý co cả người lại, nằm gọn dưới thân anh. Cô thở hổn hển, hai chân thon dài kẹp lấy phần eo săn chắc của người đàn ông.

Tư thế của họ thay đổi liên tục khiến không khí bên trong hoa huyệt bị nghẽn, thỉnh thoảng sẽ có âm thanh dâm mỹ tràn ra, làm mặt cô đỏ hồng như quả cà chua chín.

Cô sợ ngày mai phải đi dạo nhiều, vì vậy năn nỉ anh:

“Anh nhanh lên, đừng làm nữa…”

Tần Thanh Tiêu hôn lên đôi môi mềm của cô, khẽ cười:

“Một hiệp thôi mà.”

Một hiệp của anh kéo dài hơn tiếng, so với hai hiệp còn đáng sợ hơn.

Cơ thể Khương Ý như làm từ nước, bên dưới không ngừng tiết ra chất dịch, xối lên thân gậy đang cương cứng của anh. Da thịt cô mềm mềm, trắng mịn, khiến anh phát nghiện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.