Tuy rằng rất nhiều người đăng ký tham gia chuyến du lịch miễn phí của công ty nhưng số lượng vé phát ra có hạn, cuối cùng bên trên chỉ chọn năm mươi nhân viên có biểu hiện xuất sắc nhất.
Khương Di là thực tập sinh, đương nhiên không có phần. Cô ta khóc lóc ỉ ôi với Hàn Khúc, náo loạn hồi lâu, dùng hết nước mắt trong cơ thể để mè nheo với hắn.
“Được rồi, tôi sẽ mua vé cho em, đừng khóc nữa.”
Mười mấy năm nay, không ngày nào Khương Di không bị mẹ mình tiêm nhiễm vào đầu những suy nghĩ bị hại, rằng bản thân là đáng thương, là Khương Ý cướp mất cha của cô ta, khiến cô ta lớn lên trong khổ sở. Cho đến bây giờ, cô ta vẫn luôn tin như vậy.
Nghe nói Khương Ý được cấp trên đặc cách, chẳng phải tăng ca gì, cô ta sao có thể nuốt trôi cục tức đây?
…
Vì để Khương Ý vui, Tần Thanh Tiêu đưa cô đi mua vài bộ quần áo mới, nào ngờ cô chỉ chăm chăm muốn mặc bikini.
Nhìn bộ đồ bơi hai mảnh màu đen hở hang trên tay Khương Ý, anh lạnh giọng:
“Tôi nhớ em không thích những thứ như vậy.”
“Trước đây thôi.”
Ba chữ đơn giản này đã thể hiện rõ, Khương Ý khác rồi. Cô muốn thoát khỏi hình tượng thục nữ quê mùa, thiếu sức hấp dẫn kia.
Thanh xuân ngắn ngủi, cô cần phải làm đẹp cho bản thân, trở nên tự tin hơn, độc lập hơn.
“Lấy cái này đi.” Khương Ý quyết tâm mua bộ bikini hai mảnh kia.
Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470217/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.