Mặt Khương Di lập tức đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa tức giận mà nói:
“Làm gì có mùi chứ? Chị, chị…”
Khương Ý tỏ ra ngại ngùng, đưa tay che miệng:
“Xin lỗi, vừa rồi chị nói to quá hả? Gần đây chị thấy có nhiều sản phẩm xịt khuẩn miệng lắm, em muốn mua thì bảo chị nhé, đang giảm giá đó. Con gái chúng ta nên chú ý vấn đề vệ sinh mới được.”
Mấy thanh niên ngồi gần Khương Ý đều quay mặt sang chỗ khác, giả vờ không nghe thấy, chẳng qua ấn tượng trong lòng họ về Khương Di đã giảm rất nhiều.
Hai hàm răng của Khương Di va vào nhau thật mạnh, cô ta nghiến răng nghiến lợi ép cơn giận đang sắp bùng lên xuống, tức đỏ cả mắt mà không nói lại được.
Khương Ý nhìn đứa trẻ còn chưa va chạm nhiều với đời trước mắt, trong lòng âm thầm thở dài. Có một đứa em cùng cha khác mẹ ngu ngốc cỡ này, người khác hỏi cô cũng chẳng dám nhận.
…
Lúc mọi người đang làm việc hăng say, trưởng phòng từ đâu xuất hiện, trên tay cầm theo một ly trà còn đang bốc khói nhàn nhạt, ngay cả tách trà đều được làm từ sứ cao cấp.
Chị trưởng phòng đi thẳng tới chỗ Khương Ý, đặt ly nước lên bàn rồi nói:
“Không uống cà phê thì uống trà nhé, em đúng là có phúc hưởng, Đại Hồng Bào đấy.”
Đồng nghiệp nghe thấy thì nhìn theo muốn lòi con mắt:
“Đại Hồng Bào? Trưởng phòng, đó là quốc bảo của cả một nước nha, chị đùa hả? Sao chỉ mua cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470204/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.