Vốn dĩ công việc của thực tập sinh không nhiều, cũng đơn giản thôi, nhưng Khương Di lại chẳng có kinh nghiệm gì, năng lực thì kém, bởi vậy làm mãi vẫn không xong. Kết quả là bị những người đi trước mắng cho một trận.
“Sao đến cả việc in tài liệu em cũng không biết? Em như vậy có thể làm gì?”
Khương Di đỏ mặt nói xin lỗi, sau đó ấm ức liếc về phía Khương Ý, muốn xem cô đang làm gì, kết quả thấy cô nhàn nhã ngồi nghỉ ngơi.
Im lặng nghe mắng một hồi, bên ngoài Khương Di vẫn ra vẻ ngoan ngoãn, nhưng vừa rời khỏi phòng làm việc liền gọi điện thoại khóc lóc với người bên kia:
“Anh à, việc của thực tập sinh nhiều quá, họ cứ bắt nạt em thôi, hức. Cái gì cũng giao cho em làm là sao chứ? Cũng không nhìn xem Khương Ý thì đang nhàn nhã bấm điện thoại, đúng là bất công với em. Anh phải làm chủ cho em!”
“Khương Ý? Cô ả cùng cha khác mẹ đó của em bắt nạt em hả?”
“Đúng vậy, cô ta cố tình làm khó em.” Khương Di sụt sịt khóc. “Anh, nếu cứ như vậy thì em không về được mất.”
“Đợi anh một lát.”
Cũng không biết người nọ nói cái gì, lát sau, Khương Ý đang thu dọn đồ đạc thì bị chặn trước mặt, một chồng tài liệu vừa dày vừa nặng rơi xuống trên bàn cô.
Rầm.
Đồng nghiệp mang theo lượng lớn giấy tờ tới chỗ cô mà nói:
“Khương Ý, cô làm cái này xong rồi hãy đi.”
“Đây vốn không phải việc của tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470205/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.