Hai người ở trước cửa nhà ôm hôn một lúc lâu, Tần Thanh Tiêu gần như không có ý định buông tha cho Khương Ý, đôi môi của cô bị anh mút nhiều đến nỗi hơi sưng lên, cuối cùng không chịu nổi mà đẩy nhẹ anh ra:
“Đừng hôn nữa, anh không phải có việc cần giải quyết à?”
“Đi trễ chút cũng không sao.”
Người đàn ông vừa nói vừa siết chặt lấy eo cô, còn nuốt nước bọt, dặn dò:
“Buổi tối làm xong việc tôi sẽ gọi cho em.”
“Cho tôi nghỉ một chút được không? Tôi muốn qua thăm mẹ.”
Dục vọng của Tần Thanh Tiêu cực kỳ cao, Khương Ý thử tính một chút, so với bất kỳ người đàn ông nào đều cao hơn rất nhiều. Trung bình thì chỉ ba đến bốn lần một tuần là quá đủ, anh thì liên tục muốn làm chuyện đó, không sợ tinh nhẫn nhân vong à?
Thấy cô hơi e dè, Tần Thanh Tiêu cũng không ép buộc:
“Ừ, vậy ngày mốt gặp.”
Hai người tách nhau ra, Tần Thanh Tiêu đi trước, Khương Ý ở lại nhà anh, dùng nguyên liệu còn trong tủ lạnh làm chút đồ ăn thanh đạm rồi mang tới bệnh viện.
Điều khiến cô không thể ngờ được là, tại đây, cô gặp lại Hoàng Cảnh Hiên.
“Anh đến làm gì?” Giọng Khương Ý trầm xuống, có vẻ không hoan nghênh hắn.
“Anh qua thăm mẹ.” Hoàng Cảnh Hiên hơi bất ngờ: “Em không đi làm sao?”
“Hôm nay tôi thấy không khỏe nên nghỉ.”
Khương Ý cầm theo túi đồ ăn nóng hổi đi tới, đặt chúng lên bàn, thấy cô, mẹ chỉ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470202/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.