Một câu nói làm cả người Hoàng Cảnh Hiên đờ đẫn:
“Cái gì? Bắt nạt? Vợ em, anh cũng biết mà, cô ấy không phải loại người như thế!”
“Nhưng rất nhiều người đều cho rằng bởi vì vợ cậu hiểu lầm nên đã làm cho An Chi và An Bảo chịu uất ức.” Vị bác sĩ tên Thành kia chau mày: “Tôi không quan tâm ai tung tin, tôi chỉ muốn hỏi cậu và Khương Ý có phải…”
Hoàng Cảnh Hiên thở dài, tựa lưng vào tường rồi nói:
“Cô ấy muốn ly hôn với em.”
“Vì An Chi à?”
“Đúng vậy.”
“Có thể tôi hơi nhiều chuyện, nhưng so với Hà An Chi thì Khương Ý tốt hơn gấp trăm lần, thằng đần ạ.”
Người đàn ông kia dứt lời liền đấm vào vai Hoàng Cảnh Hiên một cái rồi mới phẩy tay rời đi.
Hoàng Cảnh Hiên chán nản cầm điện thoại lên, hắn do dự hồi lâu rồi ấn số của Khương Ý nhưng chỉ nhận được thông báo máy bận.
Giờ nghỉ trưa, Hoàng Cảnh Hiên tranh thủ thời gian lái xe đến chỗ làm việc của Khương Ý để tìm cô, sau đó phát hiện ở nhà hàng bên dưới công ty, cô cùng một người đàn ông lạ mặt đang ăn cơm cùng nhau.
Hoàng Cảnh Hiên tức giận đẩy cửa xe bước xuống, chạy như điên vào trong nhà hàng và xông tới trước mặt cô rồi vươn tay ra, nắm lấy cổ tay cô và nói:
“Khương Ý, chúng ta cần nói chuyện!”
Người đàn ông ngồi đối diện hơi nâng mắt lên, chỉ một ánh nhìn lướt qua, Khương Ý đã hoảng hốt:
“Xin lỗi giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470173/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.