Tần Thanh Tiêu lúc này mới hơi ngẩng đầu lên, trong một giây khi nhìn thấy Khương Ý, con ngươi của anh co rụt lại rồi giãn to ra, không thể tin nổi.
“Xin chào, tôi tên Khương Ý. Hôm nay tôi sẽ là người phụ trách đưa hai anh đi tham quan công ty, nếu có gì thắc mắc xin hãy hỏi tôi.”
Trợ lý huých tay Tần Thanh Tiêu, nhắc nhở:
“Sếp!”
Đôi mắt đen lạnh lẽo và sâu thẳm của Tần Thanh Tiêu quét qua khuôn mặt Khương Ý vài lần, nhìn rất kỹ, giống như muốn xác nhận điều gì.
“Giám đốc Tần, mời anh.” Khương Ý mỉm cười đưa tay về phía trước, động tác rất lịch sự, tiêu chuẩn.
Cô theo người đàn ông kia ngồi vào trong xe, cả quá trình trở về công ty cô vẫn cố gắng bắt chuyện nhưng không thành, cuối cùng đành biết điều mà ngậm miệng lại.
Sau khi đến nơi, Tần Thanh Tiêu đưa tài liệu cho trợ lý rồi nói:
“Tôi sẽ đi cùng cô Khương, cậu mang cái này về văn phòng trước đi.”
“A? Được ạ.”
Mặc dù chỉ là một hành động bình thường của Tần Thanh Tiêu thôi nhưng cũng làm Khương Ý cảm thấy thấp thỏm, trên người anh ẩn ẩn một loại khí chất vương giả khiến cho người đối diện có ảo giác đang bị đè ép.
Tần Thanh Tiêu vừa đi theo sau Khương Ý tham quan công ty vừa rút điện thoại nhắn tin dặn dò trợ lý:
“Thu thập thông tin của Khương Ý cho tôi.”
Anh đút một tay vào túi quần, sắc mặt từ đầu đến cuối đều không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470172/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.