Sau một tuần liền mưa bão cuối cùng ngày hôm nay mặt trời cũng đã ló rạng. Bầu trời trời trong xanh, một vài tia nắng yếu ớt len lỏi qua tán lá. Khu chung cư Minh Tâm tuy rằng khá cũ kỹ nhưng ưu điểm là công tác xanh hóa được thực hiện khá tốt xung quanh khu nhà đều được bao bọc bởi cây xanh. Sáng sớm yên tĩnh ở trong nhà còn có thể nghe rõ tiếng chim hót líu lo trên những cành cây cao cao.
Nhìn không khí trong lành qua cửa sổ, Dương Hạc Hiên quyết định ra ngoài chạy bộ thư giãn đầu óc. Ngay khi mở cánh cửa phòng, một bóng đỏ rực đột ngột xuất hiện trước mắt khiến anh giật mình, không khỏi lùi lại về sau một bước.
"Xin lỗi! Tôi dọa sợ anh rồi à?" Thẩm Nguyệt cũng khá bất ngờ khi sớm như vậy Dương Hạc Hiên đã đi ra ngoài.
"Không có chuyện gì đâu! Tôi chỉ có chút thắc mắc tại sao sáng sớm cô đã đứng trước cửa phòng tôi như thế?" Dương Hạc Hiên mặt đầy nghi hoặc.
Thẩm Nguyệt cũng cảm thấy có chút xấu hổ vội vàng giải thích: "À thì, anh biết mà, tôi là quỷ không hề cần ngủ. Ở đâu với tôi cũng không có gì khác biệt chẳng bằng tôi đến đây hưởng chút dương khí từ anh có vẻ có ích hơn nhiều. Thẩm Nguyệt đưa tay túm lấy vạt áo rồi mới tiếp tục nói, "Hơn nữa ngàn năm qua tôi chưa từng có hẹn với ai nên cũng không muộn trễ hẹn nữa."
Hóa ra không phải chỉ một mình mình khẩn trương nhỉ? Sáng hôm nay anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-kiep-sau/2506485/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.