Nhà hàng Tuyết Minh Sa.
"Ông Hoàng, ông tới thành phố A lâu như thế rồi mà không chịu báo với tôi tiếng nào. Định không thèm nhận bạn cũ nữa phải không?" Ông Tuấn giả vờ ủy khuất nói.
"Này, đừng dùng giọng này trước mặt tôi nữa, cũng đã bao nhiêu tuổi rồi kia chứ. Ông bận như thế còn bận tâm tôi tới khi nào à?"
"Đến bây giờ vẫn cứ cứng nhắc như thế! Tôi thật không hiểu tại sao năm đó hoa hậu giảng đường của khoa chúng ta lại đồng ý lấy ông nữa." Ông Tuấn không nhịn được phàn nàn.
Uống hết chén rượu trước mặt, ông mới tiếp tục nói:
"Ông lần này đến thành phố A là muốn dời trụ sở chính đến đây luôn sao?"
Nhìn chòng chọc ly nước trái cây trước mặt mình, ông Hoàng mới hờ hững đáp:
"Đang trong quá trình chuẩn bị thôi. Mà này, ly nước trái cây này là thế nào?"
Tỏ vẻ vô tội, ông Tuấn giải thích: "Trước bữa ăn bà xã đại nhân của ông đã trực tiếp gọi điện tới dặn dò tôi không được cho ông uống một ngụm rượu nào. Tôi đây cũng không còn biện pháp nào đâu."
Ông Hoàng hừ lạnh một tiếng nhưng vẫn ngoan ngoãn bưng ly nước trái cây lên uống.
Phải một lúc sau ông Tuấn mới nghiêm túc nói:
"Con trai ông Trịnh đột ngột nằm viện không ảnh hưởng gì đến phương án lần này của ông chứ?"
Nhấp một ngụm nước, ông Hoàng từ tốn trả lời:
"Lúc đầu tôi cũng nghĩ sẽ phải dừng phương án này lại nhưng con nuôi của ông Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-kiep-sau/2506483/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.