Hôm nay là tròn một tháng kể từ lúc tiệm bánh Quả Chanh khai trương.
"Chị Diệp ơi, chị Diệp chị đã biết tin gì chưa? Hôm qua cửa hàng của mình mới được lên báo đó, mọi người bình luận siêu tích cực luôn á. Chị xem này." Trúc hưng phấn chạy từ ngoài vào nhà bếp đưa chiếc điện thoại về phía Ngọc Diệp.
Đang chuyên tâm làm việc, Ngọc Diệp bị giọng nói phấn khích của Trúc dời đi sự chú ý. Cô ngẩng đầu lên hướng mặt về phía phát ra âm thanh, nở một nụ cười hiền hậu.
"Em đọc giúp chị đi! Khách hàng nói sao về bánh của tiệm mình."
Trúc "nhanh nhảu" kéo một dãy bình luận dài trước mắt Ngọc Diệp tươi cười đáp: "Chị thấy không, toàn bộ đều là những bình luận năm sao cả đấy."
Ngọc Diệp nghe được sự vui vẻ trong giọng nói của Trúc, nhẹ nhàng nói:
"Ừm, chị nghe thấy rồi. Sau này chúng ta cùng nhau tiếp tục cố gắng nha!"
Trúc sượng trân cả người. Từ "nghe thấy" đã ngay lập tức kéo cung phản xạ dài nghìn mét của cô quay trở lại.
Trời ạ! Mình vừa làm ra hành động gì thế kia chứ? Trúc lặng lẽ thu hồi điện thoại của mình, một lát sau cô mới cúi gập đầu, lí nhí nói:
"Em thực sự xin lỗi! Chỉ là em hưng phấn quá nên mới như thế..."
Nếu không phải có một thính lực "mạnh mẽ" có lẽ Ngọc Diệp cũng chẳng thể nghe rõ Trúc muốn diễn đạt điều gì mất. Cô đặt dụng cụ trong tay xuống, im lặng một chút rồi mới nghiêm túc đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-kiep-sau/2506481/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.