Cô nhi viện Minh Tâm.
"Này Thẩm Nguyệt cậu đi đâu suốt thời gian vừa qua hả? Cậu có biết dạo này bên ngoài nguy hiểm đến thế nào không?" Thanh Mai túm lấy Thẩm Nguyệt lo lắng hỏi.
"Tớ... tớ không sao cả!" Thẩm Nguyệt mặt đầy vẻ hoang mang.
Tối hôm qua sau khi đàm phán xong với Dương Hạc Hiên, Thẩm Nguyệt vui vẻ đi tìm Thanh Mai nhưng tìm mãi cũng không thấy cô ấy đang ở đâu nên đành thôi. Sáng sớm hôm nay, Thẩm Nguyệt lại đi lượn vòng cô nhi viện như mọi khi thì Thanh Mai lại không biết từ đâu đến túm chặt lấy cô, vẻ mặt như thể trời sắp sập làm cô nhất thời chưa biết phản ứng lại ra sao.
"Nghe tớ nói cho rõ ràng đây: Trong thời gian này cậu tuyệt đối không được rời khỏi tầm mắt tớ. Mấy ngày gần đây không biết từ đâu xuất hiện rất nhiều quỷ đói, cậu mà không cẩn thận là biến thành đồ ăn của chúng như chơi đó." Thanh Mai nghiêm túc dặn dò.
Thẩm Nguyệt nghe thế thì hết sức khó xử, thời gian này cô không thể nào không ra ngoài.
Thấy Thẩm Nguyệt ngẩn người Thanh Mai tức giận đến mức không kiềm chế được hét lớn:
"THẨM NGUYỆT! Đến bây giờ mà cậu cũng có thể ngẩn người là sao hả?"
Trước sự tức giận của cô bạn thân Thẩm Nguyệt không dám ho he gì vội vàng thề thốt:
"Xin... xin lỗi! Tớ hứa sẽ tự bảo vệ bản thân thật tốt. Cậu hạ hỏa một chút đi mà... đi mà...." Vừa nói cô vừa túm lấy tay Thanh Mai dùi dụi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-kiep-sau/2506487/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.