Đã ba ngày kể từ lúc bị đình chỉ công tác nhưng có vẻ Dương Hạc Hiên cũng không hề tỏ ra lo lắng hay buồn rầu chút nào. Sáng hôm nay anh còn cùng Thẩm Nguyệt ra ngoài chạy bộ quanh khu nhà, giờ thì đang nhàn nhã làm đồ ăn buổi sáng.
Về phần Thẩm Nguyệt thì còn thoải mái hơn nhiều lắm. Vốn cô nàng cũng chẳng yêu mến gì bệnh viện bây giờ không cần đến đó thì tất nhiên là rất vui mừng. Hơn nữa ở nhà còn được dẫn đi chơi đùa nên làm sao mà cô mong muốn Dương Hạc Hiên đi làm lại được.
Sau khi ăn sáng xong, Thẩm Nguyệt lập tức vùi mình trên chiếc ghế quen thuộc trực tiếp biến mình thành một con mèo lười biếng. Lúc đầu hành động này của cô còn bị Dương Hạc Hiên luôn miệng nhắc nhở. Anh cho rằng mới ăn xong mà nằm luôn là không tốt, không nên làm như thế. Mãi cho đến khi Thẩm Nguyệt không nhịn được nữa thiện chí nhắc nhở "tôi không phải là người" thì anh ấy mới chịu dừng lại.
Chính vì thế Dương Hạc Hiên - người đang chăm chỉ rửa chén bên trong bây giờ dù có nhìn thấy cảnh này thì cũng chỉ có thể im lặng tiếp tục làm việc của mình.
Sau khi đã dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ Dương Hạc Hiên mới đi ra bên ngoài phòng khách. Thẩm Nguyệt vừa mới nhìn thấy bóng anh đã lập tức mời chào:
"Anh cũng ngồi xuống xem đi. Bộ phim này hay lắm luôn đó."
Lúc đầu Dương Hạc Hiên tính vào phòng lấy mấy quyển sách ra đọc nhưng khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-kiep-sau/2506409/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.