Mới ngày thứ hai sau khi về nước nước ông Trịnh Vũ đã lập tức mở một buổi tụ hội với hai đối tác làm ăn nhiều năm của mình. Một phần vì quá nhàm chán, phần còn lại thì chắc chắn là để khoe khoang rồi.
"Tôi thấy nhà hai chú nên kết thông gia luôn mới phải. Trai tài gái sắc chẳng phải là một đôi à?"
Sau khi khoe khoang một hồi ông Vũ mới nhớ ra mục đích lớn nhất của mình trong hôm nay liền đổi chủ đề.
Ông Hoàng và ông Tuấn im lặng bấm bụng ngồi nghe từ nãy đến giờ đồng loạt thở phào một hơi. Ai mà không biết ông Trịnh Vũ có hai đưa con trai xuất sắc nhưng có cần lúc nào cũng treo trên miệng như thế không? Hai ông cùng đồng loạt suy nghĩ như thế trong lòng mà chẳng hề chột dạ chút nào. Quả thật là chó chê mèo lắm lông mà.
" Bác nói phải, thực ra em cũng nghĩ như thế nhưng khổ nỗi thằng Minh Tranh nhà em nó cứ suốt ngày lêu lỏng bên ngoài. Nếu nó được bé Diệp để ý đến thì em đã đỡ phải lo nghĩ." Ông Tuấn nhấp một ngụm rượu sau đó nói với giọng cực bất đắc dĩ.
Ông Hoàng nghe ông bạn của mình nói thế nhưng cũng chỉ im lặng không đáp cái gì. Lúc đầu đúng là ông từng có ý định thông gia với ông bạn mình rất nhanh đã dập tắt ý định. Qua tìm hiểu, ông và vợ biết được vợ kế của ông Tuấn thế mà lại dám chướng mắt con gái ông. Ngọc Diệp của ông dù có chút khiếm khuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-kiep-sau/2506407/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.