Không biết người khác đi chơi thì như thế nào và sẽ mang theo những gì nhưng riêng Dương Hạc Hiên thì cả balo của anh ngoài một số vật dụng cần thiết ra còn lại chứa đầy bao nhiêu là nhang nến. Anh muốn cho Thẩm Nguyệt có cơ hội thưởng thức đồ ăn ngay cả khi đang ở bên ngoài.
Theo kế hoạch đã vạch sẵn điểm đến đầu tiên chính là khu công viên trò chơi.
Từ nhỏ đến lớn đây chính là lần đầu tiên Dương Hạc Hiên có mặt ở nơi này. Hồi nhỏ ước muốn lớn nhất của anh chính là đặt chân vào khu công viên nhưng tất nhiên đối với một đứa trẻ mồ côi điều này là cực kỳ xa xỉ nếu không muốn nói là mơ mộng.
Lúc nhỏ không đi là vì không đủ điều kiện, lớn rồi lại càng không thích hợp để đi. Thế mà trong khi đình chỉ công tác anh lại có thể hoàn thành mong ước hồi nhỏ quả là không thể nào ngờ được.
Nhìn Thẩm Nguyệt đang phấn khích nhìn xung quanh Dương Hạc Hiên mới lên tiếng:
"Đừng mải nhìn nữa chúng ta vào trong thôi."
Điểm dừng đầu tiên mà Dương Hạc Hiên hướng đến là vòng quay ngựa gỗ huyền thoại.
"Anh muốn chơi thử cái này sao?" Thẩm Nguyệt nhìn Dương Hạc Hiên nói với vẻ không chắc chắn.
Mặc dù từ trước đến nay Thẩm Nguyệt chưa từng vào khu vui chơi nhưng thường thức cơ bản cô vẫn có đó nha. Cái vòng xoay trước mặt kia chẳng phải chỉ dùng cho con nít thôi sao.
Dương Hạc Hiên không có nhận ra được vẻ ghét bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-kiep-sau/2506411/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.