Lông mi Tần Thanh Thủy run rẩy, cuối cùng vẫn không nói gì.
Ngay cả mạng mình cô còn không quan tâm, còn quan tâm đến cơ thể mình sao?
Dù sao, cho dù có mang thai cũng sẽ bị Lục Ngôn bắt phá bỏ, không có gì khác biệt cả….
Thuốc mê đã đi vào cơ thể, phẫu thuật, chính thức bắt đầu.
Tần Thanh Thủy ngủ liền ba ngày ba đêm.
Cô mơ hồ trong một giấc mơ toàn là màu đen, giống như bị rơi xuống địa ngục, một chỗ chỉ có bóng tối và sự lạnh lẽo, không có một chút ấm áp và ánh sáng….
Lúc tỉnh lại, trong phòng bệnh cũng lạnh lẽo như vậy, không có ai ở trước giường, thậm chí trong phòng bệnh còn không có đến một ngọn đèn.
Chỉ có ánh trăng mờ nhạt từ ngoài cửa sổ chiếu vào.
Tần Thanh Thủy đưa tay ra chạm vào bụng mình, vết thương làm phẫu thuật vẫn còn rất đau, nhắc nhở cô, cơ thể cô đã mất một quả thận, và…sau này cô không thể mang thai được nữa.
Nhưng nó không còn quan trọng nữa.
Tần Thanh Thủy lật người, nhắm mắt lại.
Cô ở một mình trong phòng bệnh một tuần, vết thương có lẽ cũng đã lành, có thể xuống đất đi bộ được rồi.
Chỉ là cô không có bất kỳ sự phiền muộn nào để giải tỏa, hoặc không có tâm trạng ra ngoài đi dạo, mỗi ngày đều nhìn ra ngoài cửa sổ, sững sờ, phát ngốc.
Sự yên tĩnh này, cuối cùng cũng bị phá vỡ vào nửa tháng sau.
Tần Thanh Thủy được một bác sĩ gọi đến để làm kiểm tra, nhưng lúc cô đẩy cửa ra, không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-gap-anh/153245/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.