Khi hoàng hôn xuống trời có nổi gió lên, mùa đông ở Ô Trì cũng không giá buốt, nhưng khi gió phương Bắc thổi tới, nói cho cùng cũng có mấy phần lạnh cắt da cắt thịt. Mọi người đi ra khỏi phòng có lò sưởi, chạm mặt phải ngọn gió thổi tới, không khỏi cảm thấy rùng mình. Chỉ nghe thấy tiềng giày da "lọc cọc" đồn dập trên hành lang vang lên, mặt Mộ Dung Thanh Dịch không khỏi lộ vẻ mỉm cười, quả nhiên là, chỉ thấy người tới khuôn mặt trong trẻo yêu kiều, đi gấp quá, chỉ kịp đánh một lớp phấn trắng trên mặt. Anh lại cố ý kéo dài giọng xuống nói:" Duy Nghi, sao lại không có dáng vẻ của con gái vậy, quay lại để mẹ nhìn thấy xem nào." Duy Nghi ngẩng mặt lên, cười nói:" Tam ca, anh bớt ở chỗ này chó chê mèo lắm lông đi. Hội nghị của mọi người đã khai mạc rồi ư?"
Mộ Dung Thanh Dịch nói:" Không hẳn là hội nghị, chẳng qua là cha nhớ tới mấy chuyện, bảo chúng ta tới để hỏi." Duy Nghi nói:" Nghe nói anh gần đây lại thăng chức, hôm nay mời em đi ăn cơm đi." Bên cạnh đều là những người cực kỳ quen thuộc, đã có người kêu lên một tiếng: "Tứ tiểu thư, đừng dễ dàng tha cho Tam công tử, hôm nay nghiêm khắc bắt chẹt hắn một trận đi." Cô quanh năm học ở nước ngoài, trong nhà lại là người nhỏ tuổi nhất, cho nên cả nhà đều rất thiên vị cô. Mộ Dung Thanh Dịch hiểu rõ nhất cô em gái này, nghe cô nói như vậy, chỉ cười, "Có ai là không biết các người lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-giay-phut-ay-ta-khong-gap-nhau/9300/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.