Khi đàm phán và bạo lực đều không giải quyết được vấnđề, Thời Hân chỉ còn biết sai một đám vệ sĩ ngày đêm quản chặt gia đình contrai, ngoài ra không còn cách nào khác, đó gọi là nước cờ chết.
Thời Hân nhốt cả bốn người nhà Tử Chấn trong biệt thự.Ông ta cũng ở trong đó. Hằng ngày ăn cơm cùng bàn, nhưng hai bên không quan tâmđến nhau. Cứ như thế kéo dài được vài ngày, Thuấn Nhân chủ động đến gặp ThờiHân.
“Ông định cứ giam lỏng chúng tôi thế này mãi sao? Xemra nỗi cô đơn tuổi xế chiều thật khó lòng mà nuốt được, ông có dám đánh cượcvới tôi không?” Thái độ của Thuấn Nhân không rụt rè, sợ sệt như ngày trước, côrất bình tĩnh, ung dung. Cô lại hỏi một câu: “Ông lấy gì để cược với tôi? Chúngta có chung một thứ, con trai ông, cũng là chồng tôi. Ông nhốt anh ấy trong nàhcũng chẳng sinh ra xu nào, ngày còn bù ba bữa cơm, tinh thần lại mệt mỏi, ngoàiviệc đánh cược với tôi, ông không còn sự lựa chọn nào khác.”
“Nếu muốn nói chuyện, cũng là chuyện giữa tôi với contrai tôi, không liên quan gì đến cô.”
“Tôi nói cho ông rõ, khi lấy Tử Chấn, tôi không hề cóý định tham gia vào những chuyện chẳng đâu vào đâu của gia đình ông, bởi nó làmnhơ bẩn cuộc sống của tôi. Ông với anh ấy nảy sinh mẫu thuẫn, tôi không mayphải chịu chung số phận, quả là oan ức. Tôi muốn rời bỏ anh ấy, nhưng nghĩ tớicảnh sau này anh ấy lại gặp người phụ nữ khác, tôi không thể nào chịu được, mộtlúc nào đó cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-duoc-yeu-nhu-the/2311205/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.