“Cậu có biết Tống TinhLinh không?” Cô nhìn dòng xe như nước bên ngoài cửa sổ. Giữa một chiềumùa đông không khí trong lành, ngồi trong một quán cà phê ngắm người xequa lại, nghe độc tấu dương cầm thì quả là hưởng thụ. 
Phính Đình ưu nhã uống một ngụm cà phê, đặt ly xuống rồi mới đáp:“Không phải Tống Linh Linh mới từ Mỹ về đó chứ? Cô nàng này gần đây rấtnổi danh, có bằng cấp, có gia thế, lại có sắc đẹp, không gây xôn xao sao được!” Bóng dáng cô ta liên lục xuất hiện trong các bữa tiệc xã giao.Thủ đô này tuy lớn nhưng cũng thật nhỏ, đi đâu cô cũng gặp Tống LinhLinh. 
Đến cả Phính Đình cũng nói vậy, xem ra cô ta cũng rất khá. “Có lúcmình nghĩ, mình và anh ấy rốt cuộc là gì của nhau? Anh ấy rốt cuộc thậtlòng với mình được bao nhiêu?” Thấy Phính Đình đag chăm chú nhìn mình,cô nhún vai nói tiếp: “Nhưng rồi cũng chẳng tìm được đáp án.” Anh thậmchí còn chưa từng nói yêu cô. 
Phính Đình nói như vừa an ủi, lại như pha chút ngưỡng mộ: “Cậu đó, có phúc mà không biết mình có phúc. Anh ấy đã vì cậu mà từ bỏ cả rừng mỹnữ rồi, còn chưa thấy đủ sao? Cậu không biết trước kia Giang Tu Nhân như thế nào đâu, vậy mà bây giờ trông anh ấy hệt như người đàn ông đã cógia đình rồi ấy. Cậu còn muốn anh ấy thế nào nữa?” Đàn ông mà chịu cộtchặt mình vào một chỗ, không nghi ngờ gì là anh ta yêu ghê gớm lắm rồi,bởi có mấy người làm được như thế đâu, bên ngoài là cả một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-chi-la-thoang-qua/3248040/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.