Sau này cô nhớ lại tình cảnh ở shop thời trang cao cấp hôm đó, trừ tên tội khôi họa thủ là anhra, tất cả đều bị chấn kinh, dĩ nhiên là bao gồm cả Tống Linh Linh.
Tình cảm vốn là chuyện của riêng hai người, không có cái gọi là đếntrước hay đến sau, cũng chẳng thể chuyển nhượng, cho nên Tử Mặc khôngcảm thấy thẹn với lòng mình. Chỉ có điều ba người trong cuộc sẽ cảm thấy khó xử. Phính Đình chỉ để lại cho cô một câu: “Tử Mặc, nếu có một người đối với mình được như anh Giang nhà cậu, mình cũng thấy đáng!” Thế rồicuối cùng rồi cũng có người phá vỡ thế cục bế tắc ấy – Tống Linh Linh.Cô nàng hẹn gặp cô, nói thẳng vào vấn đề: “Thì ra là cô!” Tử Mặc chỉcười trừ. Thật ra cô không có ấn tượng xấu với Tống Linh Linh. Khi conngười ta có được tất thảy những gì mà những người phụ nữ khác đều mơ ước thì cũng khó tránh khỏi trở nên kiêu kỳ. Vả lại, hôm đó ở trong shop,từ đầu đến cuối cô ấy cũng không làm gì quá đáng, chỉ hỏi nhân viên cửahàng xem còn có bộ nào như thế nữa hay không, tất cả đều do cô nhân viên kia tự cáo mượn oai hùm mà ra.
“Tôi là vợ chưa cưới của Giang Tu Nhân!” Tống Linh Linh lẳng lặngnhìn cô, lời nói mang vẻ đề phòng. Tuy vậy khi chẳng thấy vẻ kinh ngạchiện lên trên mặt Tử Mặc như mong đợi, chính cô lại kinh ngạc: “Cô đãbiết rồi sao?” Tử Mặc uống một ngụm trà, nụ cười vẫn ở trên môi, trảlời: “Đúng vậy.”
“Hôm nay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-chi-la-thoang-qua/3248041/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.