Hôm nay Tử Mặc xách một bình giữ nhiệt đi thăm mẹ anh. Lần trước các bác sĩ cho biết sau khitrị liệu bằng hóa chất, khẩu vị của bà Giang vẫn không tốt, anh đã nói,chẳng biết là hữu tâm hay vô ý: “Mặc Mặc nấu canh ngon lắm, lần sau đểcô ấy nấu mang tới đây cho mẹ.” Cô chỉ biết đứng ngẩn ra bên cạnh, thừanhận không được, mà phủ nhận cũng không xong. Từ hôm ấy, lòng cô vẫncanh cánh chuyện này. Thứ bảy được nghỉ, cô liền đi mua nguyên liệu vềnấu canh đem đến bệnh viện. Trên hành lang, cô y tá chuyên chăm sóc mẹanh đi ngang qua thấy cô liền cất tiếng chào: “Chị đến rồi à!” Ngàythường theo anh tới đây được mấy lần nên cũng có chút quen biết, cô cười gật đầu lại.
Đang định đẩy cửa bước vào, chợt nghe thấy bên trong phòng có ngườiđang nói chuyện, là tiếng hai người phụ nữ, tuy cách cánh cửa khép hờnhưng nghe vẫn rất rõ ràng, cô đang tính lui ra thì nghe thấy giọng bàGiang truyền tới: “Chị biết ý Tu Nhân chứ, chị đã nói với nó là chia tay với cô gái họ Triệu đó đi, nhưng chuyện đó khó lắm, tính nó bướng nhưvậy mà.”
“Trước giờ Tu Nhân có nghiêm túc trong chuyện tình cảm đâu, không thì nó đã không buông thả như thế rồi. Khó lắm nó mới cải biến, đều là nhờcô Triệu kia, chị cũng thấy yên tâm. Nhưng e là cha nó sẽ không đồng ý,tư tưởng cố chấp của ông ấy đâu phải một sớm một chiều, dễ gì thay đổi.Chắc sắp sửa một trận long trời lở đất nữa rồi…”
“Với anh rể thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-chi-la-thoang-qua/3248039/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.