Văn Phi Khanh từ trong phòng tắm đi ra, đang lau mái tóc đã nửa khô. Còn Ôn Chiêu, kẻ mới bị cấm không cho tắm chung, đang ngồi ở bên giường lướt điện thoại, có vẻ như đang nhắn tin, nghe tiếng động lập tức để điện thoại xuống mà giang hai tay ra với anh.
“… ” Văn Phi Khanh còn nhớ một màn mất mặt không lâu trước đó nên không chịu qua đây.
Anh không qua thì Ôn Chiêu phải tự mình đứng dậy đi tới, hắn mặc áo choàng tắm được cột lỏng lẻo, lộ ra một phần lớn lồng ngực rắn chắc.
Tay Văn Phi Khanh giật lấy ra giường, lại bị trực tiếp chặn ngang bế lên đặt ngồi lên bên giường.
“Còn giận em à.” Ôn Chiêu lau tóc cho anh.
Văn Phi Khanh liếc nhìn hắn một cái.
Ôn Chiêu biết lúc này nhất định phải dỗ ngọt người ta, nếu không… chút nữa chỉ sợ rằng sẽ không được cho ôm anh đi ngủ, nên hắn tranh thủ thời này để giải tỏa tâm lý cho anh, không thì chút nữa có nước ôm không khí mất.
“Sáng mai em sẽ về.”
“Buổi sáng à?” Văn Phi Khanh quay đầu nhìn hắn,”Anh vẫn còn chưa xong công việc ở đây. “
“Ừ…, em sẽ nhớ anh lắm” Ôn Chiêu thả khăn tắm ra, chải tóc cho anh.
Văn Phi Khanh:”… ” đúng là làm quá mà, xa nhau có nửa ngày chứ mấy.
Ôn Chiêu bế Văn Phi Khanh lên xoay người, đem người mặt đối mặt ôm eo anh, cúi đầu nhìn anh nói rằng: “Trong nhà có làm cho anh mấy món ăn nhẹ để ở trong tủ lạnh, lúc về là đã để đủ lâu trong tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-lam-gi-sau-khi-chia-tay/247434/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.