Nhiều năm như vậy Văn Phi Khanh chẳng bao giờ tiếp xúc thân mật gì với người khác ở nơi công cộng, chứ đừng nói là hôn như thế này.
Trong lúc đang bị hôn môi, bên tai anh trở nên yên tĩnh lại,sau đó là những tiếng ồ lên sửng sốt bị đè xuống, còn có mấy tiếng trêu chọc. Anh bị ôm gắt gao ở trong lòng Ôn Chiêu, hắn mút môi anh không ngừng, may mà Ôn Chiêuvẫn để tâm đến tình cảnh lúc này mà không tiến sâu vào trong.
Giữa những hơi thở hổn hển, cuối cùng Văn Phi Khanh cũng được thả lỏng ra một chút.
“… Khanh Khanh, ” Ôn Chiêu kề lên trán anh, khàn giọng nói, “Anh không bị làm sao hết, anh không bị làm sao hết.”
Trước mặt Văn Phi Khanh lúc này là một Ôn Chiêu hoàn toàn khác với hắn khi đang dỗ ngọt anh, lúc này chỉ biết ôm chặt anh, lầm bầm với chính mình.
“Anh không sao,” mặc dù Văn Phi Khanh thấy khó hiểu vì sao Ôn Chiêu lại có phản ứng quá mức như vậy, nhưng cũng chỉ vỗ vỗ lưng cho hắn, lại nhìn đám đông đang đứng vây xem tứ phía, ho nhẹ một cái, “Em buông anh ra trước đã, anh còn phải đi đổi vé này, em muốn mua chung với anh không?”
Ôn Chiêu vẫn đứng ở phía sau, kề sát vào một bên vai của Văn Phi Khanh, anh phải đối diện với ánh mắt đầy khả nghi của nhân viên quầy mà nhờ đổi vé, để cùng chuyến bay với Ôn Chiêu.
Thật ra hai thằng đàn ông yêu đương nồng cháy thì cũng không có gì, chỉ là do cả khí chất và ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-lam-gi-sau-khi-chia-tay/247435/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.