"Khoan đã..."
Cố Trạch Viễn giật mình, tất cả mọi người đều nhìn về phía Vương Thiên Ân. Cảm thấy cả không gian đã yên ắng, hắn mới lạnh lùng nói...
"Đây là địa bàn của ông, người của ông, tất cả đều thuộc về ông, nếu đã chơi..."
"Tôi sẽ là người ra quy tắc!"
Cố Trạch Viễn cười cười.
"Được! Được! Không thành vấn đề."
Ông ta nghĩ bụng, nếu đã biết nơi đây vốn dĩ là địa bàn của ông ta thì đừng trách tại sao ông ta không cảnh báo...
Lập cam kết, một khi thua cuộc, Vương Thiên Ân hắn đừng hòng khỏi bước ra khỏi đây!
Cố Trạch Viễn đắc ý, chỉ trách ông ta hiện tại không thể cười thẳng vào mặt hắn, ông ta thật muốn sỉ nhục cái sự ngu dốt của đại thiếu gia "miệng còn hôi sữa" này.
Mày đã biết đây là địa bàn của tao còn dám cược lớn như vậy? Thằng ranh con! Hôm nay tao sẽ dạy mày biết thế nào là bài học đầu tiên của cuộc đời!
Vương Thiên Ân khẽ giương khoé môi...
"Chơi Blackjack*."
Hắn giơ bàn tay năm ngón lên...
"Đạt ba điểm trước thì thắng!"
Gã dealer** bắt đầu xào bài một cách điêu luyện, từng sấp bài được tung lên rồi sà xuống theo một trật tự nhất định, hắn xáo bài, xốc xốc di chuyển vị trí của chúng, chia bài cho chính mình, sau đó chia đều mỗi bên hai lá.
Ván đầu tiên, Cố Trạch Viễn được một lá Bồi (J) và một lá Già (K),tổng 20 nút.
Dealer được một lá chín cơ và một lá Đầm (Q),tổng 19 nút.
Vương Thiên Ân được một lá bảy bích và một lá Già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099141/chuong-128.html