Tiêu Lang thong thả bước tới bên cạnh Uyển Đình Nhu, hắn khuỵ một chân xuống sát bên cạnh, sờ vào khuôn mặt xinh đẹp săm soi, phút chốc đã bị đánh đến tím tái, lắc đầu "chậc chậc" vài cái. Sau đó mới nói:
"Bộ trưởng Trương có biết con gái ông ta như thế này không?"
"..."
"Ra tay cũng tàn nhẫn quá đấy."
Trương Hâm Đình nghe thấy Tiêu Lang hỏi, gương mặt thoắt cái đã biến sắc. Cô ta lấm lét nhìn sang hướng khác. Bấu mạnh vào lòng bàn tay, cánh môi khẽ cong lên.
"Thế nào? Không biết đúng không?"
"Sao mà biết được?"
Tiêu Lang cười lớn, tiếp tục giở giọng châm biếm.
"Ở đây không có chuyện của anh."
Trương Hâm Đình khoanh tay trước ngực, vẻ mặt chán ghét, lườm mắt hỏi:
"Từ khi nào mà phó bang Long Ẩn lại trở nên nhàn rỗi quá vậy?"
Tiêu Lang cười nhạt, hắn đứng lên, bước lại ghé sát vào bên tai Trương Hâm Đình, khẽ thì thầm:
"Đừng động vào cô ta nữa nếu không muốn cái thằng điên bên dưới tìm tới cô tính sổ."
Trương Hâm Đình nghe rõ mồn một từng thanh âm, nhưng vẫn cố xác định lại một lần nữa:
"Gì cơ?"
Biết Trương Hâm Đình không tin vào điều mà hắn vừa nói, thái độ ngờ vực được trưng ra rõ rệt trên khuôn mặt cô ta, hắn đành phải khẳng định lại một lần nữa:
"Như tôi đã nói, chính là cái thằng đấy."
Rõ ràng là không nghe nhầm mà?
Trong vô thức, Trương Hâm Đình liền cười phá lên như được mùa:
"Hahaha!"
Cái thằng khố rách áo ôm đó sao? Ôi mình lại sợ nó quá!
Tiêu Lang nhếch mép, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099094/chuong-81.html