Trữ Mặc nói thẳng: "Em vẫn luôn coi anh là anh trai." 
"Ý em là sao, một người đàn ông chưa vợ ngồi trước mặt em mà em lại xem như anh trai à?" Lâm Nghiêm chọc Trữ Mặc một câu rồi đổi chủ đề, "Chuyện anh nói với em lúc nãy có hơi bất ngờ, dù sao thì em cũng cứ suy nghĩ đi." 
Nói đến đây, người đi bắt cá đã lái xe điện đem cá tươi về Lâm Nghiêm cũng không nhắc chuyện này nữa, chọn vài con cá tươi rồi cùng Trữ Mặc về quán thịt nướng. 
Đám sinh viên đến đây từ sáng sớm, ăn BBQ xem như ăn trưa, họ không ở lại qua đêm, thấy trời đã quá trưa bắt đầu bàn tính đi về. 
Nghe nói đám sinh viên sắp về, Lâm Nghiêm vội ra xem tình hình. 
Bà Trần thấy vậy bảo Trữ Mặc: "Mặc Mặc, con đi tìm Tiểu Chính, bảo nó khoan đi, tối nay ở lại ăn cơm, ngày mai cùng về." 
Trữ Mặc đang định tìm Tô Chính, nghe mẹ nói vội đi ngay. 
Tô Chính hơi mệt nên ngồi trên tảng đá bên đường. 
Balô để dưới chân. Hứa Vi Vi thấy Tô Chính lừ đừ nên đến giúp cậu: "Tối qua mưa nên sáng nay cỏ ướt, đừng làm ướt balô." 
"Không sao." 
Tô Chính muốn lấy balô từ tay cô, cô không chịu: "Cậu bị thương, để mình xách cho." 
Tô Chính không nói gì, thấy bạn cùng phòng Tề Khoan đang ở gần đó bèn gọi. 
Tề Khoan hỏi: "Sao vậy?" 
Tô Chính chỉ cái balô trên tay Hứa Vi Vi: "Cầm giúp mình với." 
Tề Khoan "Ừ" một tiếng, đến lấy balô trên tay Hứa Vi Vi. Hứa Vi Vi cắn chặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nguoi-dan-ong-cua-em/122902/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.