Chuyện Trữ Mặc tạm thời bị đình chỉ công việc, ông Trần đã tìm người giúp, nhưng lần này không thuận lợi như lần trước, nhờ người đi thuyết phục khắp nơi đều gặp khó khăn. Trữ Mặc gọi điện thoại cho y tá trưởng thì được biết gần đây bệnh viện đang đánh giá lại nhân viên, việc của Trữ Mặc ảnh hưởng rất nhiều đến cô, biết đâu không đơn giản chỉ là tạm nghỉ, có thể cô sẽ bị đuổi việc. Thông tin này khiến cho tâm trạng của Trữ Mặc thêm tệ. 
Cô nằm trong bệnh viện hai ngày thì về nhà dưỡng bệnh. Ông bà Trần bảo Tô Chính cũng theo về nhà. Cậu từ chối, lấy lý do bận học nên về ký túc xá của trường ở. 
Lúc Trữ Mặc ở nhà, Điền Tuấn mấy lần gọi điện đến, cô không nghe máy. Ông Trần thấy Trữ Mặc ngắt điện thoại, ông vẫy tay gọi Trữ Mặc: "Mặc Mặc, con qua đây, ba nói chuyện với con một lát." 
Trữ Mặc không rõ chuyện gì, những vẫn nghe lời, ngồi xuống trước mặt ông Trần. 
Ông Trần nhìn Trữ Mặc: "Là điện thoại của Điền Tuấn?" 
Trữ Mặc bất ngờ: "Sao ba biết?" 
Ông Trần lắc đầu: "Người nhà họ Tưởng đến bệnh viện gây sự, động tay động chân với con không phải lần đầu. Những chuyện này sao không nói cho ba mẹ biết?" 
Trữ Mặc cúi đầu: "Con sợ ba mẹ lo lắng." 
Ông Trần thở dài, mặt giãn ra: "Chuyện này con nên nói với ba mẹ từ sớm. 
Con có biết ba mẹ lo lắng cho con thế nào không?" 
"Ba, con xin lỗi..." Trữ Mặc cảm thấy hối hận, Lý Diệp từng nhắc cô, cô lại không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nguoi-dan-ong-cua-em/122901/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.