- Ê Tùng Dương, cậu dự định thi vào trường nào vậy?
Sau những lần muốn mà không dám thì cuối cùng tớ cũng quyết định hỏi về ước mơ của Tùng Dương, ít ra thì biết trước sẽ đỡ hụt hẫng.
- Hả? Trường nào là trường nào cơ?
- Thì thi cấp 3 ấy.....
- Ơ tớ được tuyển thẳng mà??? _ Tùng Dương ngơ ngác trả lời mà không hề biết rằng, từ giây phút cậu nói rằng cậu thuộc diện được tuyển thẳng, tớ đã sẵn sàng tâm lý để từ bỏ cậu rồi này. Tuyển thẳng thì trường chắc cũng phải đỉnh lắm, tớ không cố gắng với tới được đâu.....
Nhìn cái mặt sầu không để đâu cho hết của tớ Tùng Dương liền hỏi:
- Ủa cậu sao vậy, tớ nói gì sai làm cậu không vui à?
- Tùng Dương này, hay là thôi cậu đừng giúp tớ học nữa vậy, tớ thấy áy náy lắm...
Đúng rồi, tớ đang buồn, rất buồn. Cậu thì luôn luôn ưu tú và xuất sắc như vậy, hay được đi thi các cuộc thi quốc tế, còn tớ thì lại làm phiền cậu quá nhiều. Tớ cảm thấy như đang làm ảnh hưởng đến cả tương lai của cậu vậy. Nhưng tớ thì làm được gì cơ chứ, bản thân không xinh đẹp cũng chẳng giỏi giang, sao xứng để được cậu quan tâm.
- Ơ nay cậu làm sao thế, uống nhầm thuốc à??
- Không, chỉ là cậu quá giỏi đi, tớ lại dốt nát thế này. Hôm nào cũng làm phiền cậu, tớ ngại lắm...
- Hâm à, không phiền gì, không phiền gì cả. Không cần ngại gì đâu, tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cau-minh-yeu-nhau-khong/2841890/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.