Thời gian trôi qua nhanh thật, chỉ còn vài tháng ngắn ngủi nữa là đến kỳ thi khốc liệt nhất thời học sinh: Thi cấp 3. Mục tiêu của tớ rất lớn, nên tớ học đến thầy cô cùng phải kinh ngạc. Tớ học ở trường từ sáng đến 5h chiều, rồi lại đi ôn thi đến tận 10h tối mới về đến nhà. Vẫn chưa đủ, tớ làm bài tập trên lớp rồi ôn chuyên, làm đề đến tận 1-2 h mới đi ngủ. Đến 5h sáng lại dậy học, cứ như thế đến hết ngày. Tớ học đến nỗi không có cả thời gian để ngủ hay nói chuyện với bạn nữa cơ.
Sau khoảng thời gian này tớ bị gầy đi khá nhiều, từ một đứa khá mũm mĩm trở nên eo thon bụng phẳng, đùa chứ chỉ bớt được mỡ thôi chứ mà còn yếu xìu à. Nhưng đúng là tớ gầy đi thật, quần áo mặc rộng hẳn ra. Hình như cũng vì thế mà trông mặt tớ nó có nét hơn chứ không mũm mĩm như ngày trước nữa, có thể nào lại sắp có thêm một pha dậy thì thành công? Chắc không đâu.
Trong đợt ôn thi địa ngục này tớ được gặp Tùng Dương nhiều hơn, chắc là tại vì hai đứa học thêm cùng chỗ mà lại đều học tăng cường. Chỉ có khác mỗi chỗ Tùng Dương là tăng cường để thi chuyên Toán, còn tớ tăng cường là để đỡ bị điểm dưới trung bình. Nhà cậu ấy đi qua nhà tớ, thế nên tớ toàn đi nhờ về thôi. Thực ra trong nhóm vẫn còn mấy bạn nữa cũng học tăng cường, nhưng nhà đi hướng khác, đi nhờ bất tiện lắm. Hơn nữa tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cau-minh-yeu-nhau-khong/2841888/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.