Hạ Nhược Vũ dựa vào ghế sô pha
mềm mại, tràn đầy châm chọc, “Đương
nhiên là anh không biết, anh hoàn toàn
không quan tâm. Anh cảm thấy kẻ vô
nhân tính như anh làm gì có quyên mà
nói chuyện đó.”
Ngay từ đầu, cô đã nói lời gay gắt
với anh ta, nhưng Hàn Công Danh
không tức giận, dung túng từng lời một,
bởi vì anh ta cảm thấy đây đều là hậu
quả do chính mình gây ra và bản thân
anh ta phải gánh chịu, thế nhưng
chuyện về Lâm Minh Thư, anh ta cần
giải thích một chút.
Anh ta không muốn bị đổ oan rồi
nhận lấy châm chọc và khiêu khích của co.
“Vậy thì em có biết tại sao cô ấy lại
có thai không?”
“Hàn Công Danh, anh đang đùa tôi
đấy à?” Làm sao mang thai, chẳng lẽ
một mình mang thai được à?
Hàn Dư cười khổ, “Cô ấy biết trong
lòng anh có em, tôi cũng định nói rõ
ràng với cô ấy, ngày đó, cô ấy hẹn anh
tới, hai người cũng nói rõ ràng tách ra
là được, anh cũng không suy nghĩ
nhiều. Kết quả là cô ấy bỏ thuốc vào
rượu của anh”
Hạ Nhược Vũ sửng sốt một chút,
cô thật sự không biết chuyện này, sau
đó nghĩ lại, liền phủ nhận lời anh ta nói:
“Việc xấu của anh quá nhiều rồi, ai biết
anh nói thật hay giả, bây giờ Minh Thư
cũng không biết đi đâu rồi.”
“Em cũng nói anh làm việc xấu
nhiều, nhưng em có thấy anh bất cẩn
để người ta có thai bao giờ không?”
Trong mắt Hàn Công Danh có một tia
tự giễu.
Cô hé miệng lại không biết phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653904/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.