“Ra cửa chuẩn bị đi. Tôi vừa kéo
một bệnh nhân bị thương cần phẫu
thuật khẩn cấp”
“Bị thương gì mà khẩn cấp như vậy:
“Không rõ, hình như bị trúng đạn,
đang trên đường rồi.”
“Giữa ban ngày có người dám nổ
súng, ông trời ơi…”
Mấy người y tá vừa bàn luận vừa
chạy ra ngoài.
Mạc Du Hải đang nghỉ ngơi sau ca
phẫu thuật, lông mày anh nhíu chặt khi
Tình cờ nghe được bọn họ nói chuyện,
trong lòng anh luôn có một dự cảm
xấu, không biết bây giờ cô đang làm gì.
Gần đây anh đang tra một số việc,
sẽ có chút nguy hiểm nên mới để cho
cô dọn ra ngoài, chỉ đành chờ giải
quyết xong mới có thể nói rõ với cô.
“Nhanh lên, làm ơn nhanh lên, anh
ấy vừa mới chảy rất nhiều máu…”
Ngoài cửa truyền đến một giọng
nói lo lắng, Mạc Du Hải khựng lại, quay
người liền thấy Hạ Nhược Vũ đang
khập khiễng chạy theo xe đẩy.
Dường như cô cũng nhìn thấy anh
nhưng chỉ có thể lướt qua, vội vã rời đi
theo đám người.
Hạ Nhược Vũ biết sẽ có khả năng
đụng mặt anh ở bệnh viện, dù sao con
đường này cũng được anh dẫn qua
mấy lần, có điều lúc chạm mặt, trong
lòng vẫn run lên một cái.
Nhưng cô không tiếp tục suy nghĩ
nhiều, Hàn Công Danh còn đang hôn
mê, chỉ có thể theo trước rồi nói sau.
Nếu Hàn Công Danh thực sự có
mệnh hệ gì, cả đời này cô sẽ phải sống
†rong áy náy.
Trong nháy mắt xảy ra nguy hiểm
đó, cô thấy rõ Hàn Công Danh không
chút do dự quên mình xông tới bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653905/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.