Hạ Nhược Vũ tự rót cho mình một cốc 
nước, cũng không chủ động mở lời, yên 
tĩnh ngồi đó, nếu người ta chủ động bảo cô 
ra thì không cần cô nói, đối phương cũng 
sẽ chủ động gọi. 
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, 
cuối cùng Châu Bích Loan buông thìa của 
bà ấy xuống, ánh mắt mang theo tia tán 
thưởng nhìn Hạ Nhược Vũ, có diều cũng 
chỉ trong nháy mắt, bà thích người phụ nữ 
thông minh. 
Mà không phải những người phụ nữ 
lanh chanh kia, Hạ Nhược Vũ rất hợp ý bà 
ấy, chỉ tiếc… 
“Hôm nay tôi không tới vì chuyện của 
Du Hải.” 
Không phải vì Mạc Du Hải thì còn vì ai2 
Trong lòng Hạ Nhược Vũ lóe lên, người có 
thể khiến Châu Bích Loan nhớ tới, ngoại trừ 
Mạc Du Hải thì cũng chỉ có Mạc Du Uyên, 
cô cũng cảm thấy không cần phải nghe 
chuyện liên quan đến Mạc Du Uyên. 
Châu Bích Loan nhìn vẻ mặt của cô thì 
biết cô đã hiểu dụng ý tới hôm nay của bà 
ấy: “Hôm nay tôi tới vì Du Uyên.” 
“Cháu không rõ ý của dì.” Vẻ mặt cô 
vẫn bình tĩnh nhìn về phía bà ấy. 
Châu Bích Loan chăm sóc rất tốt cho 
nên mu bàn tay vẫn đẹp đẽ bóng mượt như 
tay thiếu nữ, móng tay được sơn một lớp 
sơn bóng bảo vệ, dưới ánh đèn trở nên lấp. 
lánh, nhẹ nhàng gõ trên bàn, phát ra tiếng 
kêu lanh lảnh. 
“Cô Hạ quả nhiên rất thông minh, tôi 
cũng không cần vòng vo nữa, tôi không 
phản đối cô và Du Hải ở bên nhau, tôi chỉ 
có một yêu cầu, hi vọng cô cắt đứt quan 
hệ, không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653897/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.