- Mùi hương này thật quen thuộc, sao chiếc giường này hôm nay lại êm lạ thường vậy nhỉ...a...mình đang dự đám cưới mà..chuyện gì vậy trời...
Hạ Lan ngỡ ngàng mở mắt mà ngồi bật dậy, không ngờ vừa bật dậy đầu đau như búa bổ, bất chợt mà bị choáng hoa cả mắt:
- Trời, đây là đâu vậy trời...
Cô mơ màng nhìn xung quanh vừa lạ vừa quen bỗng nhìn lại mình đã mặc đồ ngủ từ khi nào không hay, cô hốt hoảng sợ đến xanh mặt.
- Trời... Chuyện gì vậy.
Cô hét lên với giọng khàn khàn mệt mỏi, đưa tay vò lấy mái tóc rối xù của mình, cố nhớ lại chuyện hôm qua:
- Hôm qua, rõ ràng mình còn đang vui vẻ ở tiệc cưới, ai lại đưa mình đến đây, mà đây là đây là...
Giờ cô mới nhìn xung quanh căn phòng này sao lại thật quen thuộc vậy nhỉ, cái bàn kìa, cái kệ sách sao nhìn quen quá vậy ... chẳng phải là nơi ở của Minh Nhật thời sinh viên đó sao, sao mình lại ở đây, sao ...
Còn đang ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì, Cô lướt sáng chiếc kệ bàn bên phải liền thấy một đống giấy dán ghi nhớ, với nhiều dòng chữ khiến cô nhìn đến hoa mắt. Cô từ từ xem mảnh giấy.
"Tối quá chẳng có chuyện gì xảy ra cả."
"Chiếc váy của em bị bẩn cũng rất vướng víu, tôi giúp em thay ra, không hề đụng chạm bậy bạ".
" Bữa sáng đã nấu, với có thuốc giải rượu trên bàn"
"Em chắc thấy Chìa khoá trên bàn rồi chứ, hãy khoá cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-van-cho-sao-hoa-chua-no/2599519/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.