- Đủ rồi!!?
Hạ Lan uất ức đến nghẹn lời, từ trước đến giờ cô vẫn luôn cố chịu đựng, cô chấp nhận mọi lỗi lầm đều do bản thân, nhưng mà, cứ từ người này đến người khác dồn ép. Trái tim cô như vụn vỡ, chẳng thể giữ lấy một lý trí kiên định.
Cô giờ chỉ có thể chấp nhận buông xuôi:
- haha.. người này đến người khác cứ nói tôi phải thế này tôi phải thế kia, được hôm nay chúng ta nói rõ ràng luôn đi...
Trái tim cô như quắn thắt muốn xé hết như sợi dây đang vô hình trói buộc lấy cô, cô nàng An An liền chen vào ngang ngạnh nói:
- Sao vậy, hay là cô cần thứ gì khác hơn, nếu cô muốn gì cũng đừng tự ái, hứ.., cứ nói tôi đều có thể cho ...
Hạ Lan liếc mắt sắc lạnh, nhìn cô ta:
- Tôi đang nói chuyện đừng ngắt lời tôi.
An An nhìn thái độ nghiêm túc kia cũng không muốn gây chuyện, chỉ kênh kiệu im lặng nghe:
- Được tôi nghe cô nói.
Hạ Lan trầm tư rồi cười nhạt một tiếng:
- Cô cũng biết hết rồi nên tôi cũng không nói nhiều, Minh Nhật anh ta haha..trước đây yêu tôi...
Hạ Lan đưa gương mặt dương dương tự đắc rồi nói tiếp:
- Đến bây giờ thì vẫn còn yêu tôi có khi còn hơn trước nữa, bỏ anh ta thì thật tiếc, nhưng mà nhà tôi nợ gia đình anh ta cả tình lẫn tội, tôi đứng ra gánh hết, nhưng đến giờ thì tôi cũng đã trả đủ hết rồi, tình cảm thì tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-van-cho-sao-hoa-chua-no/2599515/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.