Cô Tâm nhíu mày, đăm chiu hỏi:
- Các em làm gì vậy, đang ở trung tâm bệnh viện sao lại làm ồn, rồi cãi nhau như hả?
Minh Nhật bình tĩnh quay sang bác sĩ Tâm:
- Cô tâm, thật sự xin lỗi vì đã làm phiền như vậy, An An chắc có chút hiểu lầm nên có chút nóng vội.
Hạ Lan liền tiếp lời:
- Dạ cũng do em không làm việc ổn thoả nên gây ra sự hiểu lầm, em cũng giải thích rõ với giám đốc Minh Nhật và An An rồi.
Cô Tâm đã từng có chút nghi ngờ để tâm, nhưng giờ đây bầu không khí ngột ngạt này nói là đã giải quyết xong thì khó mà ai tin được, cô từ tốn hỏi:
- Em có chắc là giải quyết ổn thoả hết chưa?
Phía sau vọng lại vài tiếng của những khách hàng hóng chuyện vẫn rì rầm, đủ để mọi người đứng đó nghe thấy:
"Chà trà xanh chứ gì, cướp chồng người ta"
"Ui giời ơi bác sĩ gì kì trời, tưởng hiền lắm mà, thế mà lại giựt chồng người ta, chẹp.."
"Sai thế rồi cãi gì được nữa trời"
Căn phòng tĩnh lặng một hồi, trong lòng mỗi người lại gợn lên những cơn sóng khác nhau mà trầm tư.
Hạ Lan cười nhẹ một tiếng rồi trả lời:
- Dạ lỗi cũng tại em thiếu chỉnh chu...
- Đúng rồi đấy lỗi tại cô chứ còn sao nữa không rõ ràng dứt khoát gì hết, làm trị liệu mà không ra gì, còn cố cãi cùn nữa a..
An An cũng tung hứng khinh khỉnh châm vào mâý câu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-van-cho-sao-hoa-chua-no/2599514/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.