15 phút sau, tôi xuống dưới cổng chung cư đã thấy chiếc xe quen thuộc của Triệu Mẫn đỗ chờ sẵn.
Tôi có chút không quen khi ngồi ở ghế lái phụ. Bình thường đều là tôi sẽ lái xe. Tôi cảm thấy không khí trong xe này cũng rất không quen, vẻ mặt thả lỏng kia của Triệu Mẫn cũng thấy rất không quen.
- Đã ăn sáng hay chưa? - giọng nói dịu dàng này của Triệu Mẫn tôi cũng rất không quen.
- Dạ rồi ạ - Tôi vì quá ngỡ ngàng trước thái độ thay đổi 180 độ của Triệu Mẫn mà quên cả không hỏi anh ta đã ăn sáng chưa? Cần tôi gọi đặt đồ không?
- Tôi có mua café và sandwich cho em. Nếu ăn sáng rồi thì uống chút café thử xem, nghe nói café chỗ này rất đông khách.
Tôi bắt đầu nghi ngờ những lời nói hôm qua của Triệu Mẫn không phải do tôi tưởng tượng ra.
Tôi cầm cốc café đưa lên miệng, dè dặt hỏi : . – à, ờm, giám đốc, chuyện hôm qua…
- Về chuyện nào? Chuyện em chui xuống gầm bàn hay chuyện tôi tỏ tình với em? Hay là về nụ hôn?
- Phụt … - Tôi suýt nữa thì phun café ra ngoài. Vâỵ đúng là không phải do tôi tự tưởng tượng ra. Còn cả về nụ hôn, chết tiệt, thế mà tôi quên mất là có vụ đó.
- Tiện đây tôi cũng muốn hỏi em có chút tình cảm nào với tôi không? – Triệu Mẫn vừa lái xe vừa thản nhiên hỏi như thể anh ta đang hỏi tôi ngày mai thời tiết như thế nào vậy.
- Dạ không có – Tôi chưa cả suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tro-ly-so-mot/739543/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.