Quận chúa cảm thấy có điều gì đó rất bất ổn đối với nàng, nàng cũngvậy, suốt tuần qua nàng không ăn, không uống được gì? Những món thèm ăn thì ăn đến no căng bụng lên mới thôi, còn những món vừa ngửi qua mùi vị cơn buồn nôn đã dâng cao, không thèm ăn gì. Bụng đau cồn cào? Mệt mỏi, khó chịu.
"Hỏa nhi à. Ta đưa nàng đến gặp thái y của triều đình nhé?"
"Không... thân phận như ta sao có thể dám bước vào đấy?"
Nàng lắc đầu, ôm chặt bụng, ngăn cho cơ thể không buồn nôn nữa. Là ckn củađại phu trong làng, nàng lại không thể hiểu rõ bệnh tình của bản thân?Thật đáng trách. Rốt cuộc, trong bụng nàng có cái quái gì? Hay do thứcăn trong triều đình không ngon, không hợp khẩu vị, hay thức ăn quá caosang khiến nàng không thể với tới?
"Này. Đi đi, ta rất lo cho tỷ?"
Quận chúa nảy giờ nghiêm mặt, quan sát nàng rất lâu, đến từng cử chỉ từnghành động. Đôi mày lá liễu của Lăng nhi chau lại, tạo thành một đườngcong quyến rũ, nàng ta nhắm mắt, hít thở thật sâu...
"Ta nghĩ...nàng đang mang thai a~?"
"Cái gì??? Xằng bậy, sao ta lại có thể chứ?"
Nàng bắt đầu cau có mặt mày nhiều hơn, nàng đang suy nghĩ, không thể cóchuyện này...nhất định, không thể, không thể. Nàng nhủ lòng, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm. Đôi môi hoa anh đào của nàng cắn mạnh vào nhau, đến mức dòng nước màu đỏ trong veo ấy đã rơi xuống, dòng nước ấy hòa quyệnvào miệng nàng, nàng nhắm mắt lại, có thể nàng đang hòa lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-tan-nhan-nhung-ta-yeu-nang/2522572/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.