Suốt tuần qua. Nàng chẳng thèm gặp hắn, trong lòng hắn cứ day dứt cứnhư từng mũi kim nhọn hoắc đang đâm vào cơ thể hắn, cuốn mất trái tim và lý trí của hắn. Đi đâu hắn cũng thấy nàng. Ngủ hắn cũng muốn được ôm cơ thể mềm mại như cánh hoa anh đào của nàng, vừa ngọt ngào vừa mong manh. Ấy vậy mà hắn lại bị nàng xa lánh, cũng có thể nói nàng đang ghẻ lạnhvới hắn. Hắn y như một phu quân bị nương tử thất sủng. Lắc đầu ngaongán, hắn không cho phép được nghĩ lung tung nữa. Càng nghĩ hắn càngmuốn chiếm lấy nàng, nàng nhất quyết phải thuộc về hắn. Đường đường làmột nam nhân? Là một người đứng đầu trên hàng vạn người? Vậy mà nhưthế sao? Có thể nói, hắn đã quá lụy vào nàng. Hắn chỉ muốn ngày ngàyđược ở cùng đó hoa xinh xắn như nàng, được ôm nàng vào lòng mà thôi.Nàng nhất định phải thuộc về hắn...
Rảobước trên khuôn viên - hắn nhìn thấy bóng dáng ấy mờ nhạt huyền ảo trong khói sương mù dày đặc, hắn bước lại gần. Nàng đang chăm sóc những đóahoa mẫu đơn, nhìn cử chỉ và hành động nhẹ nhàng ấy cuốn hút hắn biếtbao. Giơ bàn tay muốn vớ đến nàng, nhưng lại sợ nàng vẫn còn giận. Hắnrút tay về bước đến gần nàng hơn.
"Lục Hỏa Nhi. Nàng... còn giận ta sao?"
"Cung kính hoàng thượng, hoàng thượng cát tường. "
Nàng quỳ xuống, đôi môi mỏng màu đỏ son mở ra, nói những câu nói ngọt ngào.Ánh mắt của nàng không nhìn hắn, trong veo như làn nước của mùa thu,đang mơ hồ cúi mặt xuống đất.
"Miễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-tan-nhan-nhung-ta-yeu-nang/2522570/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.