Cả một tuần nay không thấy Tôn Vũ Kỳ đến làm việc, cả căn hộ cũng bắt đầu rơi vào trạng thái điêu tàn, cũng may số cây mà Tôn Vũ Kỳ mang về trồng hầu hết đều là xương rồng, bằng không chắc chắn sẽ chịu không được sự rẻ lạnh này của Tần Tường Hi mà lìa đời, bọn cá vàng trong hồ hắn không nhẫn tâm ép chết, mỗi khi đi làm về hắn thường dành ra một chút thời gian cho chúng ăn.
-"Tần tổng, trợ lý mới anh bảo tôi tìm có rồi ạ. Ngày mai cô ấy sẽ đến bắt đầu công việc."
Đầu dây bên kia Ngô Thiên Tuyết sau một thời gian tìm kiếm nhân sự, cuối cùng cũng tìm ra lập tức gọi đến thông báo cho hắn.
-"Được."
Hắn vừa xem tivi, vừa tùy tiện trả lời. Nhưng không hiểu sao thái độ cũng đột ngột thay đổi.
-"À, khoan đã!"
Ngô Thiên Tuyết vừa định ngắt máy thì nghe hắn có ý muốn nói thêm gì đó.
-"Tần tổng, còn có vấn đề gì sao?"
-"Không cần tìm nữa."
Phận làm công như Ngô Thiên Tuyết thì càng không dám thắc mắc. Dù sao Tần Tường Hi cũng không phải lần đầu làm chuyện khó hiểu.
Nghe xong cuộc gọi, hắn cũng ném luôn điện thoại sang một bên tập trung nhìn vào màn hình lớn trước mắt, xem nốt bộ phim dang dở. Tuy hai mắt thật sự quan sát, nhưng thần hồn bận rộn suy nghĩ điều gì đó.
Cuối cùng, hắn vẫn quyết định cầm lấy điện thoại, tìm kiếm một lượt, bắt đầu chờ đối phương nghe máy.
Giọng điệu chanh chua này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-rua-danh-da/2906543/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.