Tiếng động bên ngoài có chút lớn, vô tình làm cho người bên trong thức giấc.
Tần Tường Hi uể oải ngồi dậy, xoa xoa bờ vai bị Tôn Vũ Kỳ tựa vào làm gối suốt cả đêm qua.
Âm thanh bên ngoài mỗi lúc một gần, còn kèm theo tiếng bước chân. Hắn hoảng hốt lay người Tôn Vũ Kỳ vẫn còn ngủ say sưa bên cạnh chưa chịu dậy.
-"Này, mau dậy đi."
Bị hắn làm cho thức giấc, còn chưa kịp hoàn hồn, hắn tiện tay che miệng cô lại, kéo đi nơi khác.
Đến một góc khuất an toàn, hắn mới an tâm bỏ tay ra khỏi miệng cô.
-"Tần Tường Hi, anh đang làm trò gì vậy?"
Suỵt!
Hắn đưa tay ra hiệu bảo cô nhỏ tiếng một chút, cô cũng ngoan ngoãn nghe theo lời hắn.
-"Cô ở yên đây, không được đi lung tung. Tôi ra ngoài bảo bọn họ đi nơi khác, cô tự tìm cách trốn ra đi đấy!."
Tình huống này kẻ ngốc cũng hiểu được phải nên làm gì. Nếu để bọn nhân viên ở ngoài nhìn thấy tối qua cô và hắn ở cùng nhau chắc chắn sẽ xảy ra không ít chuyện phiền phức.
Trời cũng vừa tờ mờ sáng, nhân viên đến chỉ mới được vài ba người, đều đã tập trung ở ngoài kho, còn lái cả xe vận chuyển đến bắt đầu công việc như thường lệ. Bất ngờ nhìn thấy Tần Tường Hi từ bên trong bước đến, mọi người có mặt ở đây ai cũng lấy làm bất ngờ.
-"Tần tổng, sao..."
-"Đêm qua tôi bị nhốt bên trong, là ai khóa cửa vậy."
Một người trong số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-rua-danh-da/2906535/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.