Bộ vest mà Tôn Vũ Kỳ cất công chuẩn bị cuối cùng cũng có dịp dùng đến.
Hôm nay cô đến văn phòng của hắn rất sớm, quần áo phẳng phiu, đầu tóc búi gọn gàng, trông rất chuyên nghiệp. Đến mức Ngô Thiên Tuyết nhìn thấy cũng có chút kinh ngạc.
-"Sao cô lại ở đây? Chẳng phải đã bị đuổi cổ rồi sao?"
Chị em tốt cái nỗi gì vậy? Suốt ngày cứ trông chờ nhau bị sa thải là sao?
Tôn Vũ Kỳ lúc này cũng ngẩn cao đầu, sửa sang lại quần áo, dõng dạc tuyên bố.
-"Nói cho cô biết nhé, Tôn Vũ Kỳ bây giờ đã là trợ lý riêng của Tần tổng đấy!"
-"Hả?"
-"Còn hả cái gì? Tôi nói chị em tốt của cô đã được làm nhân viên chính thức ở tập đoàn Tần thị. Thế nào, ngạc nhiên không?"
Ngô Thiên Tuyết đi quanh người cô một vòng, nở nụ cười tán dương.
-"Cô lợi hại thật nha! Mới đó đã lấy lòng Tần tổng, vậy mới xứng đáng là chị em tốt của tôi chứ."
-"Cô thôi đi, mới khi nãy là ai trông mong tôi bị đuổi cổ hả? Ngô Thiên Tuyết, con người của cô đúng là tráo trở nha!"
Trong lúc cả hai đang luyên thuyên trò chuyện, mèo khen mèo dài đuôi. Thì đằng xa, Chung Hàn Hiên cũng đã đi đến.
-"Giám đốc Chung."
-"Giám đốc Chung."
Cả hai cũng dừng hẳn câu chuyện, gật đầu chào hỏi.
-"Lâm Lệ Na đang tìm cô đấy!"
-"Ò,... Vâng. Tôi xin phép đi trước ạ."
Suýt nữa quên mất, khi nãy còn có hẹn với Lâm Lệ Na. Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-rua-danh-da/2906536/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.