Căn phòng này chỉ mới vài tuần không đến mọi thứ vẫn được giữ nguyên vị trí cũ. Ông Tần thật sự chẳng tìm ai thích hợp ngoài con trai mình. Tuy miệng trách móc, nhưng tận sâu trong lòng ông vẫn muốn hắn tiếp quản cơ ngơi của mình, bằng chứng là mọi đồ dùng của hắn đều được ông giữ lại nguyên vẹn, không thay đổi hay xê dịch đi bất cứ nơi nào.
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa xin vào.
-"Mau vào đây."
Còn tưởng là Hàn Bộ, hóa ra lại không phải. Hắn tùy tiện nhìn người đứng trước mặt một chút, rồi đảo mắt đến chỗ văn kiện dang dở trên bàn.
-"Nhìn thấy tôi, cậu không vui sao?"
Chung Hàn Hiên mỉm cười, hỏi.
-"Tôi đang rất ân hận hôm đó không đánh chết cậu đây, đừng hỏi câu ngu ngốc đó."
Tần Tường Hi lạnh nhạt đáp.
-"Tức là cậu đã thua, không phải sao?"
Cái tên Chung Hàn Hiên này, đến đây với mục đích gây chuyện, cố tình khiêu khích người thua cuộc là hắn đây mà.
-"Cậu muốn chết sao? Có biết đang nói năng với ai không vậy hả?"
Chung Hàn Hiên bật cười. Đương nhiên anh ta thừa biết người trước mắt là người cực kỳ có tiền đồ, là người có thể đuổi việc bất cứ người nào nếu như hắn thấy không vừa mắt. Nhưng Chung Hàn Hiên không sợ, bởi vì anh ta vô cùng có tự tin rằng bản thân mình là một đặc cách. Xong, cũng không trêu chọc hắn nữa, nghiêm túc vào vấn đề.
-"Bản thảo tuần lễ mua sắm tuần kế tiếp."
-"Để đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-rua-danh-da/2906495/chuong-30.html