-"Đồ khốn!"
Sau khi xem được tin tức Tần Tường Hi và Lệ Tịch Vân sẽ kết hôn, Phó Hiểu đang bận rộn kiến công lập nghiệp ở Nghê Châu cũng nhanh bóng bay về Thành phố Giang để tìm hắn hỏi cho ra lẻ.
Để mở màn cho câu hỏi của mình, phó Hiểu mạnh tay tóm lấy cổ áo của hắn, đấm hắn một cái thật mạnh để xả giận, cú đấm này chỉ khiến vài bước chân của Tần Tường Hi có chút trao đảo. Cũng may, bức tường phía sau đã dịu dàng đỡ lấy hắn.
Bởi vì lực đánh rất lớn, không hiểu tên này lại bị gì, đến cả hai chữ bạn bè cũng lật ngược mà ra tay đánh hắn mạnh đến mức khóe môi đã bắt đầu chảy máu.
-"Mau nói đi, cậu đã hứa với tôi những gì hả? Tại sao lại đồng ý, tại sao lại đối với anh em tốt như vậy hả?"
Vì ở đây là Trung tâm thương mại, mọi người qua lại rất nhiều, chẳng may chuyện này lại làm trò cười cho người khác, báo chí lại mượn cơ hội đăng bài kiếm cơm, không hay chút nào.
-"Mau theo tôi."
Tần Tường Hi thấp giọng đáp.
-"Ngay tại chỗ này đi, tôi không đi đâu hết!"
Tên đầu gỗ này, cứng đầu quá không biết.
Hết cách, hắn đành nhìn xung quanh một lượt, rồi lại thở dài lên tiếng.
-"Lệ Tịch Vân không yêu cậu, cậu khư khư ôm lấy làm gì?"
Phó Hiểu trừng mắt, bất mãn đáp.
-"Vậy cậu không yêu Lệ Tịch Vân, cậu cưới cô ấy làm gì hả? Cậu muốn thấy người ta đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-rua-danh-da/2906494/chuong-31.html