-"Tịch Vân, em đi chậm thôi! Kẻo lại ngả bây giờ. "
Phó Hiểu hay tay ôm hai giỏ đồ lớn, bên phải là một giỏ táo đầy ấp, bên trái là một giỏ hoa đến thăm bệnh. Đương nhiên, tất cả đều là Lệ Tịch Vân ngẫu hứng mua đến.
-"Anh nhanh chân chút đi, cứ lề mề chậm chạp."
Băng qua một dãy hành lang rộng, cuối cùng cũng đến được phòng bệnh của Tần Tường Hi.
-"Anh Tường Hi!"
Lệ Tịch Vân vội vã chạy đến, cô ta lo lắng nhìn xem vết thương trên bụng hắn, xót xa cảm thán.
-"Anh có đau lắm không vậy? Cái đám người đó, đúng là xấu xa."
Phó Hiểu đặt hết hai giỏ hoa và quả lên bàn, thở hổn hển, hỏi thăm hắn.
-"Người anh em, không sao chứ? Nghe tin cậu gặp chuyện tôi lập tức lái xe đến thăm cậu đấy!"
-"Quý hóa quá, tôi không sao. Bạn bè kiểu gì đến lúc nằm viện mới thấy mặt cậu, tốt quá ha!"
Một câu nói của Tần Tường Hi lại khiến Phó Hiểu một phen đông cứng. Dạo gần đây cậu ta bận rộn đến mức chẳng có thời gian cùng hắn uống rượu. Công việc hầu như đều chạy theo Lệ Tịch Vân, lẩn quẩn như chiếc đuôi nhỏ bám lấy cô ta.
-"Phải đó, em đã nói với anh rồi. Anh không nên giao du với loại bạn bè như vậy, bây giờ thì anh tin em rồi chứ?"
Lệ Tịch Vân nhanh chóng hùa vào Tần Tường Hi, bêu xấu Phó Hiểu một cách không thương tiếc.
-"Tịch Vân à, anh đi mua nước cho em ha. Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-rua-danh-da/2906488/chuong-35.html