-"Anh đưa em đi đâu vậy?"
Tần Tường Hi lái xe đưa cô đến một cánh đồng hoa oải hương tím ngắt cả một khoảng trời, hương thơm hòa lẫn vào gió lan tỏa khắp nơi, cạnh đó còn có một căn nhà gỗ được trang trí theo hình dáng một cối xoay gió lớn.
Tôn Vũ Kỳ không kìm được hào hứng, cảm thán.
-"Đẹp thật đó!"
-"Anh biết rồi!"
Tần Tường Hi đứng bên cạnh, nở nụ cười tự tin đáp.
-"Hả? Anh biết gì?"
Cô nhíu mày hỏi hắn.
-"Chẳng phải em khen anh đẹp còn gì?"
Đúng thật là! Cô chỉ cảm thán phong cảnh đẹp đẽ trước mắt mà thôi, ai lại khen hắn đẹp bao giờ chứ!
-"Anh thôi đi, ai mà khen anh chứ! Là hoa, em đang nói hoa mà thôi. Sao anh lại có thể tự luyến đến mức trắng trợn thế không biết."
Tần Tường Hi ngẩn cao đầu, tự mãn.
-"Đành chịu thôi, ai bảo anh trời sinh lại mang nét đẹp chim sa cá lặn vậy chứ."
Cô khẽ cười.
Kể từ ngày quen biết Tần Tường Hi, cuộc sống của Tôn Vũ Kỳ xuất hiện thêm nhiều biến động. Bản thân cô đã là kiểu người năng động, mồm miệng linh hoạt. Bây giờ có thêm Tần Tường Hi, đúng y như câu nói xứng đôi vừa lứa!
Sau bao nhiêu chuyện xảy ra, để rồi giờ nhìn lại cô cảm thấy bản thân đã dần trưởng thành hơn rất nhiều. Cô không còn là cô gái vô âu vô lo, sống chỉ với mỗi lý tưởng kiếm tiền là trên hết nữa. Cô nhận ra bản thân cần trân trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-rua-danh-da/2906487/chuong-36.html