-"Vũ Kỳ à, hôm đó tôi nhìn thấy cô bị người ta bắt đi, tôi thật sự rất sợ. Cô không biết đó thôi, tôi phải chạy đến tận tầng bảy để tìm Tần tổng. Chưa hết, Tần tổng lúc đó thật sự rất ngầu nha! Ấy ấy mặc kệ hôn lễ. Vèo một cái! Như một cơn gió."
Ngô Thiên Tuyết tường thuật lại cảnh tượng hôm đó một cách không còn gì chi tiết hơn.
Tôn Vũ Kỳ mỉm cười, khoác lấy tay cô ta, vui vẻ trả lời.
-"Cô đúng là chị em tốt của tôi, kiếp này chúng ta kết bạn đúng là không uổng phí!"
-"Cô thôi đi, chẳng qua tôi thuận mắt nhìn thấy, tâm địa lương thiện của tôi không cho phép làm ngơ. Ai muốn làm chị em tốt với cô."
Ngô Thiên Tuyết đẩy nhẹ gọng kính, vờ như chẳng thèm để ý, đáp.
-"Còn cứng miệng, cô làm chị em tốt với tôi cũng đâu có thiệt thòi."
Đùa giỡn cũng đủ rồi, bọn họ nên đi vào chuyện chính thì hơn.
Hôm nay, Tôn Vũ Kỳ tìm đến Ngô Thiên Tuyết cùng nhau đi chọn quần áo cho bữa hẹn tối nay. Cuộc hẹn này cực kỳ quan trọng, cô không thể ăn bận sơ sài. Chính vì cô bạn Lâm Giai Giai không có mặt ở thành phố Giang nên chỉ còn cách nhờ vào Ngô Thiên Tuyết.
-"Vũ Kỳ, tôi thấy Tần tổng anh ấy đối với cô thật sự quá quá tốt! Mang hết lòng dạ cho cô, người đàn ông như thế chẳng tìm được người thứ hai đâu."
Điều này còn phải chờ Ngô Thiên Tuyết nói hay sao?
Cả hai lựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-rua-danh-da/2906486/chuong-37.html