Editor: Puck -
“Tin tưởng các vị ngồi đây đều có nghe nói, Minh Nguyệt các từ trước đến giờ làm ăn đều có phục vụ thân thiết, độc dược bán ra đều kèm theo cách thức sử dụng. Mà ‘tuyệt trần’ này của ta tuy không phải thuốc bán ra, nhưng bởi vì muốn để nó thành bảo vật trấn các truyền cho Các chủ kế nhiệm tiếp sau của Minh Nguyệt các, vì vậy, đề phòng thời gian lâu dài Các chủ kế nhiệm không biết dược tính của nó, bổn Các chủ liền kèm theo ‘tuyệt trần’ cách thức sử dụng của nó, không chỉ có như thế, ngay cả biện pháp cứu mạng cũng bỏ vào trong đó.” Giọng nàng bỗng nhiên dừng lại, nhàn nhạt nhìn lướt qua mọi người, tầm mắt hướng về phía Ngọc Dao, “Như vậy có thể thấy được, nếu ‘tuyệt trần’ không phải do Ngọc Dao cô nương trộm, thì là ai?”
“Không phải là ta.” Ngọc Dao giận đến cả người run rẩy gào lên giận dữ.
“Vả lại bổn Các chủ còn có một nghi vấn, kính xin Ngọc Dao cô nương giải đáp dùm.” Ôn Noãn không rảnh để ý đến nàng ta gào lên giận dữ, tiếp tục nói, “Trên thế gian, ‘tuyệt trần’ chỉ có một chai, nếu ‘tuyệt trần’ bị Ngọc Dao cô nương trộm đi, như vậy Vương gia trúng ‘tuyệt trần’ là từ đâu mà đến? Là Ngọc Dao cô nương tự biên tự diễn làm tổn hại Vương gia rồi lại cứu Vương gia, để cho Vương gia nợ ơn cứu mạng của cô nương, để thực hiện chút nhớ nhung nào đó của mình? Hay Ngọc Dao cô nương thật sự liên hợp với những người khác mưu hại Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-co-doc/1565498/quyen-2-chuong-32-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.